KHU TRẠI TRONG THẢO NGUYÊN - Trang 394

- Mình đây.

- Thế nào, ở ngoài đó ra sao?

- Ổn cả. Bọn chúng đi rồi.

- Không bắt ai chứ?

- Không.

- Tạ ơn Chúa. Đưa tay đây.

Pêchya đưa tay ra, và Gavrik kéo nó vào cái ngách. Chúng đi trong

bóng tối dày đặc một lát, chốc chốc lại chạm vai vào vách, làm đất vụn khô
rơi xuống lả tả. Sau đó lối hẹp lại và thấp xuống đến nỗi không đi thẳng
người được nữa mà phải bò. Cuối cùng phía trước bắt đầu sáng mờ mờ, lối
đi rộng ra, và Pêchya nhìn thấy một cái hang ăn vào vách đá khá rộng, trần
vòm khum khum hình vỏ hến và ám khói.

Trên vách có treo cây đèn bão, cây đèn hắt ra chung quanh cái bóng

hình rọ lưới, thành thử hang nom giống như một cái lồng. Trong hang ẩm
thấp, lành lạnh, nhưng ngột ngạt. Rõ ràng là thiếu không khí. Trong góc
hang dưới cây đèn, Pêchya nhìn thấy một máy in nhỏ với cái đĩa đen
nghiêng nghiêng và hiểu ra rằng đây chính là “Máy Mỹ”, mà Gavrik nói tới
hôm nào. Cạnh đấy, trên mặt đá, là hộp in với chính những con chữ mà hai
năm trước Gavrik đã đánh thó ở nhà in "Báo Ôđexxa”. Ngay ở đây, trên
vách có treo cái áo choàng xanh quen thuộc của Gavrik dây đầy mực in.

Anh Rôđiôn Giukôp ngồi dưới đất, tựa lưng vào vách hang, hút tẩu

thuốc và đang đọc một cuốn sách nhỏ, cầm bút chì đánh dấu bên lề. Còn
mẹ con bà Pavlôpxkaya ngồi trên mặt hòm của chiếc "Máy Mỹ”. Bà
Pavlôpxkaya ngồi, quấn tròn trong cái áo măng tô không thấm nước cũ kỹ
của mình, còn Marina ngủ, gối đầu trên đùi mẹ, trên đầu vẫn dải nơ đen ấy,
chân co lại, vẫn để nguyên cả đôi giầy nhỏ bụi bậm gài cúc, một trong hai
chiếc đã “há mồm”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.