KHU TRẠI TRONG THẢO NGUYÊN - Trang 73

- Còn phải hỏi!

- Thế thì hay lắm! - Gavrik thốt lên, - Cậu lấy bao nhiêu nếu dạy tiếng

La-tinh ở trình độ lớp ba?

- Bao nhiêu là thế nào?

- Bao nhiêu tiền?

- Mình không biết... - Pêchya làu bàu, vẻ bối rối. - Người ta vẫn lấy

mỗi buổi một rúp.

- Gớm, cậu dã nặng quá đấy. Nửa rúp thôi

- Nhưng mà sao? - Pêchya hỏi.

- Chẳng sao cả. - Gavrik đứng một lúc, đầu cúi xuống, những ngón tay

ngọ nguậy như tính toán cái gì.

- Nhưng sao kia, sao kia chứ? - Pêchya nhắc lại một cách nôn nóng.

- Chẳng có gì đặc biệt, - Gavrik nói. - Nghe đây nhé... Nó khoác tay

Pêchya dẫn đi trên đường phố, vừa đi vừa ngó nhìn chòng chọc vào mặt
Pêchya.

Gavrik không thích nói về bản thân mình, không thích ba hoa về

những dự định của mình. Cuộc sống đã dạy nó phải kín đáo. Bởi vậy, ngay
lúc này, khi đã quyết định thổ lộ với Pêchya niềm mơ ước thầm kín nhất
của mình, nó vẫn lưỡng lự và cứ lặng lẽ đi, chưa nói gì.

- Thế này nhé... - Lát sau nó nói. - nhưng cậu phải, thề không được nói

với ai cơ.

- Xin thề trước cây thánh giá thiêng liêng! - Pêchya nói và đưa tay lên

làm dấu thánh một cách nhanh nhẹn, thuần thục, theo thói quen như hồi còn
nhỏ, mắt nhìn lên các mái vòm của khách xá Pantêlâymôn, lúc ấy đã ngả
sang màu xanh ở phía bên kia quảng trường Kulikôvô.

Gavrik trợn tròn hai mắt và thì thầm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.