KHU VƯỜN GIỮA HAI KHUNG CỬA SỔ - Trang 18

"Em nói Tú nghe nè, em không cắn đâu nhé. Nên Tú cứ yên tâm mà nói

chuyện với em. Em thân thiện lắm."

Tuy vẫn nhìn vào bông cúc dại, nhưng Tú gật đầu. Tú muốn nói lời xin

lỗi về việc hồi sáng, nhưng rồi quyết định không làm vậy. Dù sao, Tú nghĩ,
đó cũng đâu phải lỗi của mình.

Tiếng chuông điện thoại vang lên phá vỡ sự im lặng. Nhi vội cho tay vào

túi lấy điện thoại ra và bắt máy.

"Vâng, con nghe." Nhi trả lời. "Con đang ở ngoài vườn."

Tú cho bông cúc dại vào túi quần.

"Vâng. Con chuẩn bị ngay đây." Nhi nói trong vui mừng rồi tắt máy.

"Thôi, em đi nha. Bố mẹ sẽ về đi ăn với em. Hẹn gặp Tú tại trường."

Nói xong, Nhi chạy vào trong nhà, còn Tú thì vẫn đứng đó ngắm nhìn bóng
dáng Nhi cho đến khi khuất vào trong.

***

Tối đó, chị Tâm đến ăn tối cùng gia đình Tú. Mọi người ai cũng hào

hứng nghe chuyện anh Tuấn kể về chỗ làm mới. Tú cũng thầm mừng vì
không ai hỏi nhiều về ngày đầu ở trường của mình, ngoại trừ mấy câu đại
loại như "Hôm nay thế nào?" từ mẹ hay "Có để ý bạn nào chưa?" từ bà. Sau
bữa ăn, Tú phụ dọn dẹp với chị Tâm, nhưng chị Tâm lúc nào cũng vậy, đến
lúc rửa chén thì không để Tú giúp, Tú đành lên phòng làm bài tập.

Một điều Tú rất thích ở ngôi nhà này là mỗi phòng trên lầu đều có một

ban công. Cái ban công không lớn lắm. Tú đã thử và không thể hoàn toàn
nằm duỗi thẳng người ở ngoài đó, nhưng nó cũng đủ thoái mái để ngồi làm
bài tập. Ngồi một hồi, Tú cũng làm được khoảng một trang, nhưng số còn
lại thật khó hiểu. Đã vậy, những cơn gió cứ như đang ru Tú vào giấc ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.