KHU VƯỜN GIỮA HAI KHUNG CỬA SỔ - Trang 400

Bữa cơm tối nay trải qua thoải mái hơn Tú đã tưởng tượng. Người tự

nhiên nhất có lẽ là bà. Bà hỏi bố Nhi rất nhiều chuyện, về Hà Nội, về công
việc làm ăn. Bố Nhi cũng không ngại ngần và thoải mái chia sẻ với bà. Nhi
cũng thích thú lắng nghe. Chị Tâm và anh Tuấn cũng có nói, nếu mà có dịp
ra Hà Nội chụp hình cưới thì chắc đẹp lắm. Anh Tuấn từng đi du lịch bụi ở
Hà Nội, nhưng chị Tâm thì chưa đi lần nào.

Tú ăn hết chén cơm trong im lặng. Thấy mẹ xin phép đứng lên vào nhà

bếp, Tú cũng xin phép rời bàn ăn và đi theo mẹ. Mẹ vào bếp mở tủ lấy trà ra
để pha. Thấy Tú theo sau, mẹ kéo Tú lại nói nhỏ.

"Sao hả con gái, sao hôm nay con im vậy?"

Tú gãi đầu. "Con không biết nói gì, nên im lặng tốt hơn."

"Con hãy làm chính mình đi. Có mẹ ở đây mà. Con ngoan như vậy nhất

định người khác sẽ thương." Mẹ đổ nước nóng vào bình trà. "Nè, cho con đi
lấy điểm. Mang trà ra mời bác, mau."

Tú ngoan ngoãn mang bình trà và ly ra mời trà. Cẩn thận rót trà vào ly,

một lần nữa Tú mời bố Nhi dùng.

"Cảm ơn cháu." Bố Nhi nói, tâm trạng vui vẻ. "Sao cháu ăn có một bát ít

thế. Ở tuổi này phải ăn nhiều cho có sức khoẻ."

"Dạ, tại con no rồi."

"Không, tại Tú sợ bố đấy." Nhi trêu, tay vẫn còn cầm chén canh. "Chứ

thường ngày là ít nhất cũng một chén rưỡi."

Trong lúc Tú bất ngờ đứng đơ người vì Nhi nói thế, bố Nhi lại cười to.

"Bác đáng sợ đến thế à?"

"Dạ, đâu có." Tú nói trong bối rối. "Con...con no thật."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.