KHU VƯỜN GIỮA HAI KHUNG CỬA SỔ - Trang 8

"Con chào cả nhà," chị Tâm nói. "Con rất vui khi gia đình trở về Sài

Gòn. Từ bây giờ con có thể gặp cả nhà mỗi ngày rồi."

"Chà, con có vẻ là người mừng nhất đó." Bà Tú cười. Câu nói của bà

làm chị Tâm hơi ngại. Mọi người cũng cười theo bà.

Ngoại trừ Tú.

"Thôi vui lên nào nhóc. Em sẽ ổn mà." Chị Tâm an ủi khi phát hiện mặt

Tú vẫn tối sầm. "Đây, đưa hành lý cho chị. Anh Tuấn sẽ dẫn mọi người đi
tham quan nhà nhé." Nói xong, chị Tâm lấy hành lý của Tú kéo vào trong.
Không còn sự lựa chọn nào khác, Tú đành bước theo, vào nơi mà có lẽ từ
giờ đến rất lâu nữa, gia đình Tú sẽ xem là nhà.

***

Ấn tượng đầu tiên của Tú về nơi trú thân mới của mình là nó quả thật rất

đẹp, và nó rộng hơn vẻ bề ngoài của nó. Ngôi nhà có đầy đủ nội thất, và đặc
biệt nhất là những cái cửa kính khá lớn, cho phép những ánh nắng đua nhau
chiếu rọi vào nhà. Nó làm Tú nhớ đến căn bếp ở nhà cũ lúc nào cũng đầy
ánh nắng. Mỗi sáng ba thường thích ngồi ngay bàn ăn vừa đọc báo, vừa
nhìn mẹ nấu điểm tâm. Lâu lâu mẹ sẽ hỏi tình hình tin tức trong ngày, và ba
sẽ đọc cho mẹ nghe. Mỗi buổi sáng đều như vậy.

"Phòng của em ở trên lầu, đối diện phòng anh," anh Tuấn nói với Tú.

"Phòng của mẹ với ngoại là hai phòng bên trái," anh chỉ vào hai căn phòng
kế bên nhà bếp. "Phòng hai anh em trên lầu cho riêng tư một chút, để mẹ và
ngoại không phải lúc nào cũng vào kiểm tra."

"Mẹ nghe đó nha!" Câu nói của mẹ làm anh Tuấn cười phá lên, và bất

giác Tú cũng cười theo.

"Thấy chưa, đâu có gì đâu. Anh không muốn thấy em lúc nào cũng hậm

hực bí xị. Mới có 19 tuổi đầu thôi, sống vui vẻ đi nhóc!" Anh Tuấn vừa nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.