KHU VƯỜN NGÔN TỪ - Trang 167

“Thật không? Có bị nổi quá không? Tớ chỉ sợ là hơi quá tay thôi.”

“Không hề! Nói thật nhé, ban đầu nghe Shoko nói sẽ học trang điểm tớ

đã nghĩ có lẽ hơi quá, nhưng bây giờ thì khác. Hoàn hảo! Trông dễ thương
lắm! Thế nào cũng có người đi chiêu mộ diễn viên đến hỏi, giờ mà cậu đi
Harajuku là được gọi ngay đấy, à, có khi cậu nên thử làm nghệ sĩ. Đúng thế
đấy, hay đến Harajuki đi.”

Tháng Chín, sau kỳ nghỉ hè, Saya khen ngợi tôi không tiếc lời lúc hai

đứa ngồi trong lớp. Thú thật từ đầu đến giờ tôi chỉ lo sẽ bị Saya ghét, thành
thử lúc này cô ấy nói thế khiến tôi thở phào nhẹ nhõm. Tôi chỉ còn trông đợi
phản ứng của Teshigawara nữa thôi. Đúng lúc đó cậu ta bước vào lớp, dáng
đi lom khom, gương mặt đăm chiêu.

“Chào buổi sáng!” Tôi cất tiếng trước.

Teshigawara giật mình liếc tôi với ánh mắt e ngại rồi cứ thế đi thẳng,

như thể không nghe hay không trông thấy gì. Tức khí, tôi vươn tay đập vào
gáy cậu ta.

“Tôi vừa mới chào cậu đó!”

Teshigawara giật mình ngoái nhìn tôi, nhanh chóng lảng tránh rồi ngoái

lại nhìn tôi lần nữa. Tôi tưởng như nghe thấy một tiếng “khực” khi cậu ta há
hốc mồm nhìn tôi, gương mặt trở nên hoảng hốt.

“Trời ơi!!! Aizawa!”

Chẳng lẽ cậu ta không nhận ra tôi sao.

“Cậu…” Chưa nói hết câu, Teshigawara đã kéo tay tôi lôi ra hành lang

và hạ giọng thì thào. “Này, ở nhà cậu xảy ra sự cố thật hả? Có lo lắng gì, cứ
kể riêng với tớ cũng được.”

“Cậu không nói được điều gì khác ngoài câu đó à?”

Tôi bực dọc đáp trả, và chợt nhận ra mình vẫn đang ngước nhìn cậu ta,

chênh lệch chiều cao giữa hai chúng tôi chẳng hề thay đổi. Tôi đã cao hơn,
thậm chí nhỉnh hơn Saya đủ để nhìn thấy đỉnh đầu cô ấy, nhưng Teshigawara

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.