KHU VƯỜN NGÔN TỪ - Trang 171

“Vậy thì em sẽ đợi cô đến lúc cô xong. Hôm nay cô trò mình về chung

đi.”

“Không được đâu, sẽ muộn lắm đấy.”

“Em sẽ đợi mà.”

“Không được.”

“Vậy cô cho em địa chỉ mail đi.”

“Sao lại thành ra như thế nhỉ?”

Cô Yukino mỉm cười dịu dàng như đang giảng bài cho tôi.

“Biết mail của giáo viên đâu có gì vui. Aizawa mới lên cấp ba thôi mà,

kết giao với các bạn bằng tuổi em sẽ vui hơn chứ.”

Dù lời lẽ và giọng điệu hết sức nhẹ nhàng nhưng cô Yukino không quên

giữ hàng rào ngăn cách của mình. Thật ra tôi đã xin được địa chỉ mail của
nhiều thầy giáo, thậm chí trong những buổi gặp mặt hẹn hò theo nhóm có
đầy sinh viên và nhân viên văn phòng xáp tới nói chuyện với tôi, nhưng tôi
thì chỉ muốn tìm hiểu nhiều hơn về cô Yukino. Dù muốn nhưng tôi không
thể bộc bạch hết những điều đó, đành âm thầm tơ tưởng cô mà thôi.

Tôi đứng ở sân ga suốt ba tiếng đồng hồ, kể từ 10 giờ sáng. Có ba cậu

trai đến bắt chuyện với tôi. Chuyện này tôi gặp suốt ở Shibuya, Harajuku
hay Shinjuku rồi, nhưng ở khu Sendagaya này có khá nhiều người có dáng
vẻ nghiêm túc, hầu như không ai ngắm nghía săm soi tôi. Đây chính là nơi
cô sống, bình yên và thoáng đãng quá, quả nhiên đúng với phong cách của
cô. Tôi mặc váy len trắng, bên ngoài là áo khoác dài, đứng dựa vào một cây
cột trước cửa soát vé. Bên kia đường, phần mái bàng bạc của một tòa nhà
trông như mái vòm nhà thi đấu Tokyo đang lấp lánh phản chiếu ánh sáng
trời thu.

“Này, em đang đợi ai vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.