KHU VƯỜN NGÔN TỪ - Trang 178

Tôi muốn phát khóc vì xấu hổ. Thậm chí tôi đã phải luyện tập cho việc

được anh hôn nữa. Liệu tôi còn giữ vững tinh thần được đến hôm sinh nhật
anh không đây. Trong ánh nắng màu cam, anh nhìn tôi với đôi mắt lãnh
đạm. Một nỗi đau nhức nhối ràng buộc lấy tôi, vậy mà tôi vẫn không có
cách diễn đạt nào khác hơn gọi nó là hạnh phúc

“Xin lỗi đã để cậu đợi lâu. Về thôi”

Bạn anh ló mặt vào phòng học, anh bèn nhẹ nhàng gọi tôi.

“Đi nào, Shoko.”

Mồ hôi ướt đẫm hai nách làm tôi xấu hổ chỉ muốn chạy trốn. Nhưng tôi

không sao trốn được.

Mùa hè năm đó thật sự rất nóng.

Từ bấy đến sinh nhật Makino còn một tháng, tôi muốn giấu nhẹm mùi

mồ hôi cùng tất cả những nhân tố có khả năng khiến cơ thể mình bốc mùi
nên đã cắt giảm tối đa lượng nước đưa vào người, thành thử đã có lần tôi bị
ngất vì thiếu nước. Rồi sợ mình quá gầy gò sẽ làm anh thất vọng nên đến
nửa đêm tôi lại mò ra quán cơm ăn thịt bò, sau đó chợt nghĩ ăn loại thịt bò rẻ
tiền này người sẽ bốc mùi nên ăn xong tôi xộc vào nhà vệ sinh nôn bằng
sạch. Cứ như vậy, tôi xoay vòng như một con thú nhỏ bị bịt mắt chẳng biết
mình đang đứng chỗ nào trong đêm đen. Cuối cùng mọi chuyện diễn ra trót
lọt êm đẹp, tôi thở phào nhẹ nhõm. Thực ra tôi có lo lắng, sợ rằng xong việc
anh sẽ vứt bỏ tôi. Nhưng không hề có chuyện đó, anh vẫn dịu dàng như
trước.

Và hôm ấy, cũng là một ngày rất nóng.

Hình như chưa một mùa hè nào lại oi bức đến thế. Nhưng mỗi khi cố

hồi tưởng mọi chuyện xảy ra hôm ấy, tôi nhận ra các ấn tượng hay dư vị về
mồ hôi, về cái nóng và hơi ấm hoàn toàn tan biến. Có lẽ là do từ khoảnh
khắc đó, tôi đã đánh mất hết mọi cảm giác của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.