KHU VƯỜN NGÔN TỪ - Trang 223

Nói đoạn nó đặt một đôi giày nữ lên bàn. Vẫn phảng phất mùi da mới

và mùi keo dính.

“Trông dễ thương đấy chứ!”

Tôi buột ra những suy nghĩ thật trong lòng. Đó là một đôi giày xỏ đế

mềm cao khoảng năm phân. Phía mũi giày có màu hồng nhạt, thân giày màu
be nhạt hơi gần với màu trắng, phần gót giày có màu vàng chanh hơi bóng
sáng lên. Phần cổ giày có dây khá dài để buộc, đầu dây là hình chiếc lá may
bằng da màu táo xanh. Cách phối những gam màu nhạt này trông khá yếu
đuối, đôi giày mang đến cảm giác vô thường phù du, dường như chỉ cần để
qua một đêm nó sẽ tan biến đi mất.

“Cái này là con làm hả?”

Thật khó hình dung đôi giày sẽ được bày bán ở cửa hàng, mà có được

bày bán nó cũng sẽ bị chôn vùi trong hàng loạt những đôi giày rực rỡ khác.
Đây rõ ràng là đôi giày để dành riêng cho một ai đó.

“Đúng là thế. Nhưng con không cần ý kiến chung chung đâu, mẹ cứ

cho nhận xét khách quan từ mắt nhìn của một phụ nữ thôi.”

Con trai tôi cứ lặp đi lặp lại câu đó. Gương mặt nó ửng đỏ, mắt cụp

xuống, giọng nói nghiêm trọng thấy thương, có cảm giác thằng bé sắp khóc
tới nơi. Tôi đau khổ nhận ra thằng bé đã dồn hết sức lực để hoàn thành đôi
giày này.

“Để xem nào…” Tôi cầm đôi giày lên. Đúng như khi nhìn vào, nó nhẹ

tênh. Lớp da mềm mại khiến tôi liên tưởng đến cảm giác chạm vào con thú
non mới sinh với nhịp tim phập phồng liên hồi. Tôi đổi góc độ, nắm thử gót
giày, miết vào những vết khâu. Có lẽ đây là đôi giày nữ đầu tiên thằng bé
hoàn thành. Để xem, phải nói gì nào!

“Đôi giày nhỏ so với mẹ nên không đi thử được, nhưng mẹ thích thiết

kế này. Trông không mấy bắt mắt nhưng có sức sống khá kỳ lạ. Nếu nó được
trưng bày ở một xưởng giày quen thuộc thì chắc mẹ cũng sẽ ngắm nó mãi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.