KHU VƯỜN NGÔN TỪ - Trang 36

Nói là nói vậy, nhưng chắc chắn mọi việc cũng sẽ không thể nào giống

như bây giờ. Yukino lén quan sát cô Hinako đang cười đùa với đám học
sinh. Không biết có phải do ánh đèn không mà trông cô có vẻ xanh xao mệt
mỏi. Yukino cảm thấy lo lắng và bắt đầu ngẫm nghĩ. Bây giờ thì đã đỡ hơn
rồi, nhưng hồi cấp hai mình đúng là giống một đứa bám đuôi cô. Giờ nghỉ
trưa, giờ tan trường, thậm chí sau giờ sinh hoạt câu lạc bộ vào ngày nghỉ
nữa, mình luôn mong được nhìn thấy cô Hinako giống như chim non tìm mẹ
vậy. Mình quấn quýt cô tới mức sẵn sàng theo cô về tận nhà nếu được phép.
Thậm chí còn thấu hiểu cảm giác khổ sở của mấy cậu học sinh cấp ba hay
lén lút theo mình về. Yukino ngắm những giọt mưa lớn dần rồi trôi tuột trên
khung cửa sổ, nghỉ ngợi, sẽ thật đau đớn nếu cảm xúc chỉ lớn lên từ phía
mình.

“Có một bài thơ nói về ngôn ngữ của cơn mưa đấy”

Đang suy nghĩ, Yukino chợt ngẩng đầu lên. Cô Hinako đang mỉm cười

nhìn Yukino, rồi lại đưa mắt về phía tất cả học sinh và nói.

“Đó là bài thơ cô thích. Mỗi lần mưa rơi cô lại nhớ tới nó. Bài thơ ấy có

tên là Lời của cơn mưa

12

”.

Người giá buốt
Tôi bước một mình trong mưa lất phất
Bàn tay, vầng trán tôi đẫm ướt
Trái tim chùng xuống tự bao giờ
Cứ thế tôi nương tựa nơi đây
Đợi chờ khi ánh sáng tới

Từng lời từng lời vang lên từ đôi môi cô Hinako, không biết tự lúc nào

Yukino đã há hốc mồm nghe. “Cơn mưa âm thầm ngoài kia…” Cô Hinako
vẫn tiếp tục đọc. Trước mắt Yukino hiện lên cảnh mưa rơi liên miên ở một
thành phố lớn cô chưa từng đặt chân tới. Câu từ của cô Hinako không hiểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.