KHU VƯỜN NGÔN TỪ - Trang 40

toàn thân tê liệt và nặng nề hệt như bị thiếu ôxy. Cần nạp thêm năng lượng.
Cô mở lon bia mua ở ga tàu ra tu một hơi rồi thở hắt một tiếng dài. Sức lực
cứ trôi tuột khỏi cơ thể cô, cho đến khi cả trái tim cũng tưởng như rời rã.
Chưa kịp hiểu rõ nguyên nhân thì nước mắt đã ngân ngấn trên khóe mi cô.
Ngày hôm nay mới chỉ bắt đầu thôi.

“… một ngày tôi chưa hề biết, cũng chẳng hề mong đợi…”

Yukino khẽ lẩm bẩm những lời đó trên môi.

Chỉ có một vài học sinh đã tốt nghiệp ở lại dọn dẹp sau bữa tiệc. Khi cả

bọn cùng cô Hinako rời khỏi trường thì đã là 6 giờ. Không gian tối đen và
lạnh buốt, mưa vẫn rơi. Tâm trạng phấn khởi ban sáng cũng bị thay thế bởi
nỗi cô đơn lúc chia tay, từng học sinh nghẹn ngào nói lời tạm biệt với cô
Hinako và trở về nhà. Do cùng đường về, còn mình Yukino và cô Hinako
lúp xúp bước bên nhau dưới tán ô.

Yukino buồn rầu nghĩ rằng đây có thể sẽ là lần cuối cùng mình được

hưởng niềm hạnh phúc ở riêng với cô Hinako, và không nói lời nào suốt dọc
đường đi. Cô Hinako cũng vậy, chỉ lặng lẽ cất bước.

Yukino bỗng nhận ra chẳng biết tự lúc nào mình đã cao vượt cô giáo

mất rồi, và băn khoăn liệu đó có phải là lý do khiến cho cô giáo rời xa mình
không, và càng thêm buồn bã. Chẳng hiểu tại sao, Yukino cảm thấy mai đây
cô sẽ liên tục nếm trải nỗi buồn này. Dù chưa từng hẹn hò với ai, nhưng kỳ
lạ thay cô biết chắc rằng mình sẽ vấp phải muôn vàn sự việc chất chứa nỗi
buồn và cô đơn y như cô đang trải qua lúc này.

“Nhà của Yukino ở bên kia đường ray hả!”

Cô Hinako đột ngột lên tiếng như vừa sực nhớ ra, mắt cô hướng về phía

đường tàu Yosan.

“Vâng!” Yukino hồi hộp trả lời.

“Vậy là đến lúc rồi nhỉ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.