KHÚC LAN CAN GÃY - Trang 107

Lão “Tố Nữ” nắm lấy cổ áo tôi, gào lên:

- Thằng này hỗn!

Cơn giận của tôi đã đến lúc như không khí nén căng trong một bóng cao su
mỏng manh. Tôi vùng ra khỏi bàn tay của lão “Tố Nữ’, giật chiếc nạng bên
người giáng cho lão một cái nên thân.
Lớp học náo loạn lên không ngờ. Sau hành động đó, tôi mất thăng bằng
quỵ xuống. Chiếc nạng rơi trên nền xi-măng nghe khô khan. Tôi nghe thân
thể mình cứng ngắc. Tôi muốn biến đi cho thoát khỏi không gian ngục
tù này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.