KHÚC LAN CAN GÃY - Trang 47

Đồng thấy sao?

Đồng reo lên:

- Ồ, phải lắm. Chính em cũng bất mãn môn Anh văn đây. Sinh ngữ chính
mà như vậy thì nguy lắm.

- Nhưng không biết có bị phản đối như ở giờ thầy Quản không.

- Chắc là không. Cô Nga hiền lắm, thế nào cũng bằng lòng. Còn hôm nọ
anh đề nghị với thầy Quản, em tin mười phần là ông không chịu. Anh biết
tại sao không? Năm ngoái tụi em có học thầy Quản ở lớp Mười. Ông tâm
sự rằng ông phải lo dạy cho kịp chương trình, nếu không kịp một hai bài,
học trò kêu ca thì cuối năm đó thế nào ông Giám học cũng khiển trách.

- Nhưng năm, mười phút dành cho mỗi buổi học để học trò trình bày những
thắc mắc là có lợi cho cả lớp, chứ đâu làm trễ bài vở.

- Ông không chịu như vậy. Một phút cũng là vàng. Ông phải lo liệu cho cái
thư “mời dạy niên khóa tới” mà ông Giám học có thể gửi hoặc không gửi
cho ông mỗi dịp cuối hè.

Tôi lắc đầu chán nản. Ngày mai sẽ can đảm đề nghị với cô Nga xem sao.

** *


Cô Nga là nữ giáo sư duy nhất của trường tôi. Cô còn trẻ, và mới vừa tốt
nghiệp giáo khoa Anh văn. Cô được mời dạy thế cho thầy Huy vừa mới
nhập ngũ. Chúng tôi rất mến cô vì vẻ hiền dịu của cô. Nhưng trái lại, sự
hiền dịu đó đã làm cô bị phiền toái bởi những học sinh phá phách trong lớp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.