KHÚC LAN CAN GÃY - Trang 53

Ông Giám thị đứng yên, ngơ ngẩn. Cô Nga nói:

- Tôi xin có vài lời nói với các anh chị hiếu học và ngoan ngoãn của lớp
này. Tôi thành thật cám ơn những cảm tình của các anh chị đã dành cho tôi.
Nhưng tôi không thể ở lại đây dạy. Các anh chị đã chứng kiến trước mắt rồi
đó, những sự việc không thể chịu đựng được.

Cô ngừng lại như để nén xúc động, rồi nói tiếp:

- Tôi mới bắt đầu đi dạy học. Các anh chị đã biết, tôi đi dạy với lòng nhiệt
thành. Đồng lương không quan trọng bằng tình cảm thầy trò. Tôi xem các
anh chị như em của tôi. Tôi cũng muốn nhận lại từ nơi đây một sự cảm
mến. Nhưng tôi rất buồn khi không được như ý. Tôi không tin rằng dưới
mái học đường, nơi mệnh danh là đào tạo những con người tốt, lại dung
dưỡng cho những cá nhân tệ hại như vậy. Tôi không còn gì để nói. Chào
các anh chị.

Cô Nga quay mặt đi để giấu đôi mắt đỏ hoe. Tôi biết không có gì có thể cản
trở được ý định của cô. Cô cầm cặp lên, nói với ông Giám thị:

- Tôi đi xuống gặp thầy Giám học để xin nghỉ.

Ông Giám thị lắp bắp:

- Ơ! Nhưng tôi chưa làm sổ lương cho cô.

- Xin thầy bỏ đi cũng được.

Cô Nga đi nhanh ra khỏi lớp. Ông Giám thị như còn muốn nói gì, vội vã đi
theo cô. Lớp học vỡ ra thành cái chợ. Những tiếng bàn tán xôn xao không
dứt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.