KHÚC LAN CAN GÃY - Trang 67

- Không giàu, nhưng dư ăn xài. Mỗi tháng ba em cho em năm ngàn để xài
vặt. Em tiêu hết vì thằng Đĩnh. Em không dám xin ba em nữa. Ổng hay
nóng giận, hễ giận là đánh em như chơi. Thằng Đĩnh xúi em bán xe, nhưng
em không dám.

- Bán cả xe?

- Em muốn bỏ “thứ đó” nhiều lần rồi, nhưng em bắt đầu bị hành. Anh ơi,
thằng Đĩnh nó cứ nhét cho em hoài…

Tôi chán nản quay đi, vừa nói:

- Thôi được, ngày mai tôi sẽ đem cho Phát mượn một ngàn.

Phát níu tôi lại:

- Anh Nghiêm, anh đừng có nói cho ai biết vụ này nhé! Nhất là Đồng, anh
giấu dùm em nghen! Đồng nó sẽ khinh em nếu nó biết…

Tôi gật đầu. Tôi đi ra chỗ để xe và không nhìn lại Phát, vừa thấy ghét, vừa
tội nghiệp con người ấy.

Đồng có vẻ sốt ruột, thấy tôi là Đồng hỏi ngay:

- Sao tự nhiên hôm nay Phát lại nói chuyện với anh?

Tôi nói dối:

- À… Phát mượn tôi tiền để… mua sách Vạn vật.

- Từ đầu năm tới giờ hắn mới mua sách?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.