KHÚC LAN CAN GÃY - Trang 71

Mẹ tôi đưa chiếc nạng cho tôi. Người nhìn tôi đứng dậy và đi những bước
vững chãi bên thân gỗ. Tôi đi, không nhìn lui. Tôi biết mẹ đang ái ngại
trong lòng. Chắc mẹ đang nghĩ rằng tôi là đứa con thiệt thòi. Không đâu
mẹ. Mỗi gia đình có một mối ưu phiền riêng. Con đã vất vả những tháng
năm học hành gián đoạn ở quê nghèo của ta, với ba mẹ, với thời buổi loạn
lạc, con cũng vui lòng vì các em bây giờ không bị trắc trở. Con đã mất mát
trên chính thân thể mình, thì con cũng vẫn thấy hạnh phúc vì còn có ba mẹ
đây, diễm phúc nào hơn? Thôi nhé mẹ! Con đã bắt đầu thời thơ mộng của
con trở lại rồi!

Tôi đi thong thả từ xóm nhà ra đến đường cái. Đường sá còn đông đảo
người và xe cộ. Đầu óc đỡ phải nghĩ ngợi như khi ngồi ở nhà, vì nơi đây có
lắm thứ để nhìn, có nhiều âm thanh để nghe. Tôi đi ngang một rạp hát,
ngước mắt nhìn những tấm bảng vẽ quảng cáo. Lại phim Tàu, và lại
chưởng, lại võ hiệp. Một cái tên tài tử sơn đỏ chói trên bảng, cái tên thường
được nhắc từ cửa miệng các học sinh lớp tôi. Tôi muốn bật cười khi chợt
nhớ một hôm tôi đọc được trong mục “Từ quê ra tỉnh” của tờ báo ở nhà, tin
một cô bé mười chín tuổi đã tự tử để được chết theo anh tài tử phim võ
hiệp. Tôi không muốn có một sự so sánh. Cô bé có lý của cô bé chứ! Cũng
như tôi có lý của tôi, hồi còn học lớp Đệ Tứ nghe thầy Nguyễn Duy Phụng
giảng đến đoạn Nguyễn Thái Học và các đồng chí lên đoạn đầu đài, tôi che
mặt khóc hu hu, và ước được sống cùng thời ông để được theo chân ông đi
đánh giặc Pháp và để tự tử… chết theo ông !!! Thế thôi, “cái tôi” nào cũng
vĩ đại và cũng có lý cả. Tôi nghĩ thế và bật cười.

Ngắm những tấm biển chán rồi, tôi quay ra nhìn đường phố. Tôi đứng bên
bóng tối của cây trụ điện, trông nhàn hạ như một người vừa mới ở rạp xi-nê
ra. Có lẽ vì dáng điệu của tôi như thế nên một người ghé xe Honda đến mời
tôi:

- Cậu… đi đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.