KHÚC LAN CAN GÃY - Trang 85

chưa hoặc không nhận thấy? Khổ cho trí tưởng tượng của tôi, tôi muốn
quên đi những điều trông thấy thì qua hôm sau tôi được biết chính Tuyết,
cô học trò lẻo mép nhất lớp, cũng thấy cảnh thầy Chung và Thi ngồi trên xe
hơi. Tuyết nói cho mấy cô bạn nghe, cười khúc khích với nhau, rồi khi thấy
Thi đi ngang, họ cùng phá lên cười làm cho Thi ngơ ngác một lúc.

Thi đi cùng với Lan, người bạn thân nhất, khi đến trước mặt tôi, Thi hỏi:

- Đồng vẫn chưa đi học lại hở anh Nghiêm?

Tôi lắc đầu:

- Đồng quyết nghỉ học luôn.

Thi tròn xoe đôi mắt:

- Nghỉ luôn?

- Hắn đã nhất định rồi. Tôi không khuyên được.

- Anh biết nhà Đồng không?

- Tôi có đến một lần.

- Thi muốn nhắn… Đồng đi học. Thi có chuyện cần nói.

- Tôi có thể biết được không?

Thi tủm tỉm cười, lắc đầu, ra vẻ bí mật. Tôi lấy làm lạ, nhưng không hỏi
tiếp. Tôi lơ đãng nhìn ra chỗ khác. Thi ngạc nhiên một thoáng, rồi kéo tay
Lan đi. Tôi không nhìn theo. Tôi sợ ấn tượng không tốt đã có trong đầu sẽ
khiến tôi nhìn Thi bằng đôi mắt đầy ác cảm. Tôi ngao ngán nhìn trang giấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.