KHÚC QUANH CỦA DÒNG SÔNG - Trang 139

Anh nói "Ồ, tôi đã về đó vài lần kể từ những sự kiện vĩ đại. Không tệ

lắm đâu. Anh còn nhớ nhà anh không? Họ đã sơn lại nó theo màu của đảng.
Giờ đây có cái gì đó như nhà của đảng. Mẹ anh gửi cho anh một chai tương
dừa đây. Và không phải cho riêng anh đâu đấy. Cho Ali và anh. Bà ấy nói
rõ như thế" và với Metty, lúc này đã trở lại với bình nước nóng và những
tách cùng hộp nescafé và sữa hộp, anh ấy nói "Mẹ gửi cho mày tương dừa
đấy, Ali".

Metty nói "Tương ,tương dừa à. Thức ăn ở đây thật là horrible [1]

Indar ạ".

Cả ba chúng tôi ngồi vào bàn, trộn cà phê, nước, sữa và quấy lên.

Indar nói "Tôi không muốn quay lại. Không phải lần đầu tiên. Tôi

không nghĩ tim tôi chịu được điều đó. Nhưng máy bay là một thứ rất tuyệt.
Bạn vẫn ngồi một chỗ khi đã tới chỗ khác. Máy bay nhanh hơn trái tim.
Bạn tới nơi nhanh chóng và rời đi cũng nhanh chóng. Bạn không phải buồn
thương nhiều quá. Và còn có một cái gì đó khác về máy bay. Bạn có thể
quay trở lại một địa điểm nhiều lần. Và điều gì đó lạ lẫm xảy tới nếu bạn
quay trở lại thường xuyên. Bạn không còn buồn tiếc về quá khứ nữa. Bạn
thấy rằng quá khứ là cái gì đó chỉ tồn tại trong óc, không tồn tại trong cuộc
sống thực. Bạn dẫm chân lên quá khứ, bạn đè nghiến nó. Đầu tiên thì giống
như dẫm chân lên một khu vườn. Cuối cùng không khác gì bạn đang đi trên
mặt đất. Đó là cách chúng ta phải học sống bây giờ. Quá khứ đang ở đây".
Anh ta chạm tay vào ngực trái "Không phải ở đây" và anh chỉ ra con đường
bụi mù.

Tôi cảm thấy anh đã từng nói những lời đó trước đây, hoặc đã để nó

trong óc. Tôi nghĩ, anh chiến đấu để giữ được phong cách của mình. Có lẽ
trong chúng tôi anh là người chịu đựng nhiều nhất.

Ba người chúng tôi ngồi, uống Nescafé. Và tôi nghĩ thời khắc này thật

đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.