KHÚC QUANH CỦA DÒNG SÔNG - Trang 19

Trong khu này của gia đình tôi có hai gia đình nô lệ, và họ đã ở đây ít

nhất ba thế hệ. Họ sợ nhất là bị đuổi đi. Chính thức mà nói những người
này chỉ là những người giúp việc. Nhưng họ muốn những người khác –
những người châu Phi khác cũng như những người A rập và Ấn độ nghèo
đói – biết họ thực sự là nô lệ. không phải là họ tự hào về chế độ nô lệ như
một thứ thân phận, điều họ tự hào là sợi dây nối kết đặc biệt với một gia
đình danh tiếng. Họ có thể tỏ ra hết sức nghiệt ngã với những người thuộc
gia đình nhỏ hơn.

Khi còn nhỏ tôi thường đi dạo trên những lối đi hẹp hai bên là tường

trắng ở khu phố cổ của thành phố, nơi gia đình chúng tôi ở. Tôi tắm rửa
sạch sẽ và ăn bận tử tế, họ bôi thứ phấn của họ lên mắt tôi, và đeo một lá
bùa may mắn lên cổ tôi, và rồi Mustafa, một ông già ở chỗ chúng tôi sẽ lắc
vai tôi lia lịa. Tôi đã đi dạo như thế này: Mustafa đặt tôi lên vai ông để mọi
người thấy của báu của gia đình tôi, và cùng lúc đó cho thấy vị trí được tin
cậy của ông trong gia đình tôi. Có một vài thằng nhóc chỉ trỏ trêu chọc
chúng tôi. Khi tình cờ chạm trán với những thằng bé đó, Mustafa để tôi
xuống, bảo tôi chửi, thêm vào đó chính những câu chửi của ông, bảo tôi
đánh nhau, và rồi, khi mọi việc trở nên quá bất lợi cho tôi, ông sẽ gỡ tôi ra
khỏi những cái đấm cái đạp của bọn nhóc và đặt tôi lên vai ông. Và chúng
tôi lại tiếp tục dạo chơi.

Câu chuyện về Mustafa, người A rập, những chiếc thuyền buồm và

những người nô lệ như thế này giống như rút ra từ tập Nghìn lẻ một đêm.
Nhưng khi nghĩ đến Mustafa, và thậm chí chỉ cần nghe từ "nô lệ", tôi liền
nghĩ ngay đến khungoài của chỗ chúng tôi ở, một sự pha trộn giữa sân
trường và sân sau nhà, tất cả những người đó, một số gào thét, hàng đống
quần áo treo trên dây phơi hoặc trải rộng trên những tảng đá to,cái mùi
nằng nặng của những đống vải đó hoà lẫn vào mùi của những hố xí tạm bợ
và cái góc chứa nước giải, hàng đống đĩa men và đĩa đồng cáu bẩn trên bàn
giặt giữa sân, trẻ con chạy đi chạy lại khắp nơi, việc chuẩn bị bữa ăn không
một phút ngừng trong khu bếp tối thui. Tôi nghĩ đến đám phụ nữ, trẻ con,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.