KHÚC QUANH CỦA DÒNG SÔNG - Trang 54

Tôi muốn nói với nó "Hãy nhìn những tạp chí này đi. Không có ai trả

tiền để tao đọc chúng đâu. Tao đọc nó bởi vì tao là kiểu người như thế đó,
bởi vì tao quan tâm đến các sự việc, bởi vì tao muốn biết về thế giới. Hãy
nhìn vào những bức tranh này đi. Người đàn bà đó đã đưa vào chúng biết
bao nhiêu là rối loạn. Bà ta muốn làm ra cái gì đó thật đẹp để treo trong nhà
mình. Bà ta không treo nó lên vì nó thuộc cái gì đó ma quái đâu".

Cuối cùng thì tôi cũng nói những điều đó với nó, nhưng không hoàn

toàn với lời lẽ như thế. Ferdinand không trả lời. Và những bức tranh chỉ là
những thứ lộn xộn – người đàn bà không biết phải bôi kín những bức toan
như thế nào và hy vọng thoát ra được với những mảng màu thật dữ dội. Và
những quyển sách và tạp chí cũng chỉ là mấy thứ lộn xộn – đặc biệt những
sách báo khiêu dâm, những cái chỉ làm tôi trầm uất và bối rối, nhưng tôi
không vứt đi vì cũng có những lúc tôi cần đến chúng.

Ferdinand không hiểu được sự kích động của tôi.

Một hôm nó nói "Chú không cần phải đưa cháu xem cái gì đâu, Salim

ạ."

Bắt chước Metty nó không gọi tôi là ngài nữa, Metty gọi tôi là patron,

và khi có mặt người thứ ba, nó cố tình nói sao cho từ đó vang lên mang
màu sắc thật mỉa mai. Metty có mặt ở đây ngày hôm đó, nhưng khi
Ferdinand nói với tôi là tôi không cần phải cho nó xem thêm gì nữa, nó
không nói mỉa. Nó không bao giờ mỉa mai.

Một buổi chiều, tôi đang đọc báo thì Ferdinand tới cửa hiệu. Tôi chào

nó và tiếp tục đọc. Đó là một tạp chí về khoa học thường thức, kiểu báo mà
tôi đã đâm ra nghiện. Tôi thích thu nhận những mẩu kiến thức theo lối như
thế, và khi đọc tôi thường nghĩ rằng môn khoa học hoặc lĩnh vực tôi đang
đọc là cái tôi nên dành toàn bộ ngày và đêm để trau dồi kiến thức, khám
phá, tự mình tạo ra cái gì đó, sử dụng toàn bộ khả năng của mình. Đó là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.