KHÚC QUANH CỦA DÒNG SÔNG - Trang 64

"Metty hả?"

"Hôm trước nó đến chỗ tôi. Nó làm như quen tôi từ lâu rồi ấy. Nó

muốn chứng tỏ với thằng bé châu Phi đi cùng nó. Nó bảo nó mang đến cho
tôi một khách hàng. Nó nói đứa bé châu Phi là con trai của Zabeth và là bạn
thân của anh".

"Tôi không biết thế nào là bạn thân cả. Thế nó muốn gì?"

"Metty bỏ chạy khi tôi bắt đầu nổi cáu, bỏ lại thằng bé. Thằng bé nói

nó muốn có một cái máy ảnh, nhưng tôi không nghĩ nó muốn gì hết cả. Nó
chi muốn nói thôi."

Tôi nói "Tôi hy vọng nó cho anh nhìn thấy tiền của nó."

"Tôi làm gì có máy ảnh nào cho nó xem. Đó là món hàng không chạy

mà, Salim. Lúc nào cũng phải trả hoa hồng, mọi nơi. Hiếm khi hoàn được
vốn lắm."

Máy ảnh là một trong số các ý tưởng xôi hỏng bỏng không của

Mahesh. Mahesh là như vậy, luôn tìm các ý tưởng nhỏ mà anh nhanh chóng
từ bỏ. Anh từng nghĩ du lịch đã bắt đầu sống lại, cùng với những công viên
giải trí ở phía Đông thị trấn chúng tôi. Nhưng du lịch thực ra chỉ tồn tại
trong những bức ảnh lớn in ở châu Âu cho chính phủ ở thủ đô. Các công
viên giải trí đã quay về với thiên nhiên, theo một cách chẳng có ý nghĩa gì
cả. Những con đường và các ngôi nhà nghỉ, luôn rất xập xệ, đã biến đi;
khách du lịch (người nước ngoài có thể quan tâm đến những thiết bị chụp
ảnh rẻ tiền) đã không tới. Mahesh đã phải gửi những chiếc máy ảnh của
mình sang phía Đông bằng các trạm chuyên chở mà những người như
chúng tôi quen dùng (dù sao cũng là hợp pháp) để gửi hàng hoá đi mọi
hướng.

Mahesh nói "Thằng bé nói anh sẽ gửi nó đi Mỹ hoặc Canada để học."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.