KHÚC QUANH CỦA DÒNG SÔNG - Trang 73

thật khó nhìn thấy mặt nó. Tôi nhìn thấy lòng trắng mắt nó, và tôi nghĩ tôi
nhìn thấy khoé miệng nó đang nhăn ra thành một nụ cười. Khuôn mặt này
gợi đến những cái mặt nạ đầy ghê sợ! Và tôi nghĩ: phải – rắc rối gì cơ?

Nói về rắc rối là tự coi như là có luật lệ và điều chỉnh mà ai cũng phải

công nhận. Ở đây chẳng có gì hết cả. Cũng đã từng có trật tự ở đây, nhưng
trật tự đó cũng có những vô lý và tàn ác – điều đó giải thích tại sao thị trấn
đã bị bốc sạch. Chúng tôi sống trong sự đổ nát đó. Thay vì những quy định
thì giờ đây chỉ các quan chức mới có thể phán định bạn đúng, sau khi bạn
đã trả tiền. tất cả những gì tôi có thể nói với Ferdinand là "Đừng có làm hại
ta, cậu bé, bởi vì ta có thể làm hại cháu nhiều hơn thế".

Tôi bắt đầu nhìn thấy gương mặt nó rõ ràng hơn.

Tôi nói "Cháu hãy mang cuốn sổ này trả về cho cha Huismans. Nếu

cháu không làm, thì chính chú sẽ làm. Và chú sẽ thấy ông ta đuổi thẳng
cháu về nhà".

Trông nó tái nhợt, như thể bị tấn công. Rồi tôi nhận ra Metty đứng trên

cầu thang. Metty căng thẳng, hồi hộp; mắt nó đã phản bội lại nó. Và tôi biết
là tôi đã sai lầm, đã dồn hết sự tức giận lên đầu Ferdinand.

Đôi mắt Ferdinand sáng bừng lên, và lòng trắng càng lộ rõ ràng hơn.

Đến lúc này, vào cái thời điểm khủng khiếp này, trông nó giống như một
nhân vật hoạt hình trong một bộ phim cổ lỗ. Nó dường như đang cúi về
trước, suýt mất thăng bằng. Nó thở thật sâu. Mắt nó rời khỏi mặt tôi. Nó
đang điên lên vì tức, cảm giác bị xúc phạm đã làm nó trở nên điên rồ. Hai
tay nó để thẳng và rộng ở hai bên sườn nên trông như dài hơn thường lệ.
Đôi bàn tay nó co cứng lại. Miệng nó mở rộng. Nhưng điều tôi nghĩ là một
nụ cười lại hoàn toàn không phải nụ cười. Nếu ánh sáng rõ hơn tôi có thể
thấy cái đó từ đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.