KHUNG TRỜI QUYẾN RŨ - Trang 355

trên đường phố và những đứa con gái còn ở tuổi dậy thì đã làm đĩ đứng đón
khách ở góc đường.

Địa chỉ ấy ở một khu ngọai ô cũ của thành phố, nó là một phòng mạch

nằm ở lầu hai một nhà hai tầng, tầng dưới là một hiệu thuốc tây ngay mặt
tiền đường. Hai bên cầu thang hẹp và dốc, các vách đã tróc sơn và thạch
cao. Marty dừng lại ở chân cầu thang và ngước nhìn lên.

- Trông dễ sợ quá! - Cô ta lẩm bẩm, rồi cương quyết bước lên các bậc

thang. Cappy mím chặt môi và bước theo.

Cửa kính đục bên phải hành lang ở lấu hai chỉ mang một con số. Marty

vặn thử quả đấm và nó xoay trong bàn tay cô. Không khí có mùi ẩm mốc,
lẫn mùi thuốc sát trùng. Phòng trước nhỏ và không có bàn ghế, ngọai trừ
một ống đứng để gạt tàn thuốc, không sử dụng tới.

Có tiếng lao xao ở phòng kế cận. Cửa mở ra do một người da màu sô cô

la mặc áo vét trắng hồ cứng. Ông ta sạch bong. Mái tóc cắt xén gọn ghẽ
màu muối tiêu và ông đeo cặp kính trắng gọng kim khí. Cappy gần như
không để ý mà nghe tiếng giáy của ông ta kêu cót két khi ông ta bước đi.

- Các cô cần gì? - ông ta hỏi.

- Tôi là cô Smith, - Marty điềm tĩnh bước tới trước.

- Dĩ nhiên. - Cái tên không quan trọng đối với cả hai. Ông ta đứng về một

bên khung cửa. - Mời cô vào.

- Tôi muốn vào cùng cô ấy, - Cappy nói và bước lên cạnh Marty.

Người da đen do dự, rồi lễ phép nghiêng đầu, ra dấu cho phép.

- Cái đó không cần thiết, nhưng cô có thể quan sát nếu như cô muốn.

Giọng nói để lộ ông có học thức, tuy vẫn còn chút giọng Nam.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.