KHƯỚC LỤC - Trang 148

Chính như lời Diệp Kính nói, Diệp Kiều Lục có rất nhiều lý luận về

giấc mộng của mình, hơn nữa cô vận dụng vừa đúng.

Vừa đúng này, không phải chỉ việc cô nhìn thấu triệt ngành kiến trúc.

Kiến trúc sư trong tưởng tượng của cô, và tình trạng của các ngành nghề
khác trong xã hội, vẫn có khoảng cách. Nhưng trong thời gian còn học ở
trường, nên mang sự yêu thích không bị ràng buộc, mới có thể để sức tưởng
tượng đi đến mức tận cùng.

Phỏng vấn xong, Diệp Kiều Lục ra khỏi phòng học, chạm mặt Trâu

Tượng.

Cô nhận ra cậu, đối với bức phác họa của Trâu Tượng, khắc sâu trí

nhớ.

Cậu cũng nhận ra cô, cô chính là nữ sinh ái muội ngồi xổm trước mặt

Diệp Kính kia.

Trời mưa ngày đó, ánh sáng ảm đạm, Trâu Tượng chỉ mơ hồ nhìn thấy

bóng dáng. Hiện giờ nhìn gần, mới phát hiện, bộ dáng của cô gái nhỏ này
rất xinh đẹp. Khuôn mặt tròn tròn, nét bầu bĩnh của trẻ con chưa mất, đôi
mắt to lại sáng, sắc mặt hồng hào.

Tầm mắt hai người giao nhau, Diệp Kiều Lục nhanh chóng dời đi.

d.đ.l.q.đ

Nhưng thật ra Trâu Tượng quay đầu lại nhìn thêm vài giây.

Diệp Kiều Lục đi xuống lầu, dạo qua một vòng dọc theo phòng học.

Đây là công trình phòng học của khoa kiến trúc, các sinh viên đều có

phòng học chuyên ngành của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.