KHUÔN MẶT BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 105

Chỉ huy đơn vị đồn trú Paghman, Tướng Issa Khan, người phụ

trách phân đội anh Wahid, nói với họ rằng anh tôi đang bị giam ở
Trại 2 của nhà tù Pol-e-Tcharkhi, nhà tù dành cho các tù nhân chính
trị. Chúng tôi bàng hoàng cả người. Đây là sự kiện bi thảm nhất
giáng xuống gia đình tôi. Anh Wahid là tù nhân chính trị của người
Xô viết.

Cha tôi đến nhà tù, nhưng lần đầu ông không được gặp anh

Wahid. Người lính gác chỉ có thể nhận quần áo sạch do cha tôi mang
đến cho anh Wahid và, bởi vì cha tôi năn nỉ, anh ta nhận lời mang
quần áo bẩn cần đem giặt của anh Wahid ra.

bên trong quần anh Wahid đã giấu một mẩu giấy nhỏ, trong

đó viết, “Cha ạ. Con vẫn còn sống. Cha phải có được thư cho phép
có chữ ký của Bộ trưởng Bộ Quốc phòng để vào gặp con. Con
Wahid.”

Phải mất gần một tháng sau chú Hashim mới kiếm được giấy

phép do Bộ trưởng ký để cả nhà tôi tới thăm anh Wahid.

Đã có những câu chuyện khủng khiếp kể về các loại hình tra

tấn được tiến hành trong nhà tù Pol-e-Tcharkhi. Một người bác của
tôi, bác Mir Akbar, anh trai của mẹ tôi, đã bị cầm tù ở đó vào những
năm 1970. Bác tôi đã kể lại những đòn tra tấn đã trải qua, lưng bác
bị rạch dài và sâu, nay đã thành sẹo, móng tay bác bị rút sống...

Nhà tù Pol-e-Tcharkhi trông rất khác với nhà tù cũ ở Kabul vốn

được xây bằng gạch nâu. Nhà tù này là một pháo đài thực sự theo
kiểu Liên Xô, được xây dựng cùng lúc những người cộng sản đến
Kabul. Chúng tôi có thể nhìn thấy nhà tù này ngay khi chúng tôi
đến khu vực cách Kabul chừng 15 cây số. Nhà tù trông thật đồ sộ,
nó lớn đến mức ô tô có thể chạy trên bờ tường của những bức tường
dày bao quanh nhà tù.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.