KHUÔN MẶT BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 117

5 - Những cô bé ở hạt Taimani

Một buổi sáng tôi ở trong bếp pha trà cho bạn tôi, chị Farida, từ

tầng sáu xuống trò chuyện với tôi. Chị cho rằng tôi nên biết phản
kháng hơn trước tình hình này, và cho rằng tôi đang buông xuôi bản
thân mình. Tôi không bị sốt nữa, phổi tôi đã khỏe hơn, và thời gian
này chị Farida hay quấy rầy tôi để vực tôi thoát khỏi tình trạng ì trệ
của mình. Chị muốn bắt tôi phải hoạt động và nâng cao tinh thần
cho tôi. Thỉnh thoảng chị Farida vẫn ra ngoài, trong khi tất cả những
gì tôi làm là lê khắp căn hộ nhà mình, đi từ bà mẹ đau ốm đến chị
Soraya đang ủ rũ.

Chúng tôi mở cửa sổ nhà bếp để hít thở chút không khí, và tôi

nhìn ra thánh đường như thường lệ qua các chấn song. Công trình
này giờ đã được xây xong, có lẽ là nhờ tặng vật của Bin Laden, đúng
như tôi đã viết trong bài thi của mình.

Các thánh đường biến thành thành trì của Taliban. Ở đó bọn

chúng rao giảng thứ kinh Koran của mình. Tôi thấy một viên mullah
đang đứng ở giữa sân trong. Bu quanh là những cậu bé đang tụng đi
tụng lại mỗi lần ông ta ra lệnh. Ông ta cầm một cái gậy, chắc
chắn là để đánh bất cứ đứa nào phạm lỗi hoặc tỏ ra ngập ngừng.

Farida xem tất cả tấn trò đó cùng tôi. “Chuyện gì sẽ xảy ra nếu

lão ta bắt bọn trẻ đọc thuộc làu cái thứ hoàn toàn nhảm nhí đó nhỉ?
Em nhìn cậu bé tội nghiệp kia xem. Lão ta vừa mới đánh vào các đốt
ngón tay nó.”

Đúng vào giây phút ấy khi chúng tôi đang nhìn ra ô cửa sổ nhỏ,

trí phán đoán của tôi bừng thức dậy. Đầu tiên, những trẻ em học
trong trường dạy kinh Koran đương nhiên phải là con trai. Thêm vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.