KHUÔN MẶT BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 153

anh Daoud và đưa anh lên nhà. Một tiếng sau, lại đến lượt anh
Abdullah. Anh ấy bị rơi từ trên mái nhà xuống cùng cái diều. Anh
ấy bị chảy máu đầu gối và mẹ anh ấy chạy bổ lên nhà ta kêu lên
rằng con trai bác ấy bị thương. Lần này lại đến lượt mẹ mình
khâu vết thương và băng bó cho anh Abdullah.”

Anh Daoud đã trở nên điềm đạm hơn lúc tôi được sinh ra. Anh

tôi hầu như không đánh nhau nữa và là một học sinh nghiêm túc
luôn đạt điểm cao, nhất là môn toán. Anh yêu điện ảnh. Anh cũng có
cả một bộ sưu tập mô hình ô tô rất tuyệt và mỗi tháng lại mua thêm
một cái mới.

Mẹ vẫn thường kể cho chúng tôi nghe về buổi lễ cắt bao quy

đầu

(13)

cho các con trai mẹ, được tiến hành luôn thể cho cả hai

người anh của tôi. Đó là một buổi lễ lớn với hơn một trăm khách mời.
Mẹ tôi đã đi may cho các con trai mình những bộ comlê trắng. Một
con cừu lớn được đem ra mổ thịt và những dãy đèn nhấp nháy giăng
khắp sân nhà. Việc cắt bao quy đầu thường được tiến hành bởi
một thợ cạo, nhưng mẹ lại chọn một bác sĩ. Cha tôi đã dặn kỹ các con
mình chuyện gì sẽ diễn ra. Đối với anh lớn của tôi, mọi chuyện đều

n. Nhưng anh thứ Daoud lại rất hoảng sợ khi đến lượt mình. Cũng

như đối với mọi đứa trẻ khác, bác sĩ nói với anh tôi, “Cháu nhìn lên
trời ấy, cậu bé...”

Căng thẳng vì sợ, anh Daoud đáp, “Chú cứ làm đi. Cắt phăng nó

đi. Cháu biết chú sẽ làm gì mà.”

Anh Wahid và anh Daoud luôn ngượng ngùng mỗi khi mẹ hoặc

các dì tôi nhắc lại chuyện này. Các anh tôi càu nhàu. Họ nói những
chuyện này chẳng vui vẻ gì. Nó cũng chẳng phải là buổi lễ của họ nữa;
bởi họ phải chịu đau đớn trong khi những người khác lại vui vẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.