KHUÔN MẶT BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 177

Lần này, khi đến đại lý du lịch, chúng tôi đã cầm được vé về.

Bước tiếp theo là lấy visa ở Đại sứ quán Pháp. Khi đến đại sứ quán,
chúng tôi sửng sốt thấy quá nhiều người đang xếp hàng đợi. Làm
sao để tìm được đường vào đây?

Tôi chặn một nhân viên bảo vệ lại và nói với anh ta bằng tiếng

Pakistan. Anh ta bảo chúng tôi phải hẹn trước. Thế là tôi lại tìm một
bảo vệ khác ở trước cửa Đại sứ quán và nói tiếng Anh với anh ta. “Tôi
cần gặp ai đó trong Sứ quán.”

Anh ta có vẻ hiểu ngay lập tức. “Vâng, có người đang đợi gặp cô. Cô

có hẹn trước. Cô có thể vào.” Người này dẫn đường cho chúng tôi. Anh
ta nói với một người nào đó rồi qua điện thoại thông báo cho chúng
tôi vào. Vài phút sau, chúng tôi đã vào trong văn phòng của một
người Pháp, ông này ngạc nhiên đếm số người. Ông ta nói tiếng
Anh với anh họ của Diba, anh này nói tốt hơn tôi, nhưng tôi hiểu họ
đang nói gì.

“Các anh có năm người. Nhưng chỉ bốn người sẽ đi. Sao lại thêm

một người thế này? Không ai báo trước cho tôi cả.”

“Tôi không đi, thưa ông. Tôi chỉ đưa em gái tôi đến đây thôi.”

Yên tâm rồi, người Pháp trao cho chúng tôi vài tờ đơn xin cấp

visa để điền vào. “Không phải điền hết các mục đâu. Chỉ cần
điền những mục cần thiết nhất. Các anh chị sẽ ở Pháp bao lâu?”

“Một tuần. Mười ngày có lẽ tốt hơn.”

Vài phút sau, chúng tôi đã có những tấm visa đi Pháp trong tay.

Những người bên ngoài sẽ phải chờ ít nhất một tháng. Quả là bội
phần hiếm hoi khi xin được cả bốn visa cùng một lúc như thế
này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.