KHUÔN MẶT BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 19

Cha tôi kín đáo ra hiệu chúng tôi nên cảnh giác. Ở Kabul và thậm

chí trong quận chúng tôi ở, tên là Mikrorayna, không bao giờ biết rõ
được là mình đang nói chuyện với người như thế nào. Bốn khu hiện
đại tạo thành quận phía Đông của thủ đô Kabul này do Liên Xô xây
dựng, tạo thành một kiểu làng mạc bằng bê tông. Những lô chung cư
lớn này được đánh số lô Một, lô Hai và vân vân theo kiểu Liên Xô.
Chúng tôi cũng có trung tâm thương mại và trường học của khu. Có
nhiều quan chức cấp cao của Đảng Cộng sản Afghanistan từng
sống ở đây, bởi khu vực này được coi là tiện nghi hơn và sang trọng
hơn các khu có những ngôi nhà kiểu truyền thống. Phần lớn cư
dân ở đây đều biết nhau và dĩ nhiên là chúng tôi biết người này.
Có điều chúng tôi không biết sáng nay ông ta sẽ chọn ngọn cờ nào
để đi theo mà thôi.

Chị Soraya lịch sự trả lời với giọng ngọt ngào điềm tĩnh thường

thấy của chị. “Chúng cháu cũng đã nghe tin này. Chúng cháu đang
định đi xem chuyện gì đang diễn ra.”

“Con gái tôi chắc sẽ rất muốn đi cùng các cháu.”

Farad nói thầm với Soraya, “Tốt hơn là đừng cho bất kỳ ai đi

cùng chúng ta. Làm sao biết được chuyện gì có thể đang xảy ra ở đó
chứ.”

Farad có các em gái nhỏ và có tinh thần trách nhiệm rất cao.

Nên dù cô con gái người hàng xóm cứ một mực xin đi, thì chúng tôi
“không” vẫn hoàn “không”.

Chúng tôi lái xe dọc theo con đường đến quảng trường trung tâm

Kabul. Ngồi ở sau xe với chị Soraya, tôi nghĩ tới cái đám cưới mà
chúng tôi sẽ không đến dự. Hồi sớm, khi tôi than phiền tiếc
những bộ váy hôm nay định đi lấy ở hiệu may, mẹ tôi đã mắng tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.