KHUÔN MẶT BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 21

Đại sứ quán Mỹ, trụ sở đài truyền hình và tòa nhà của hãng Hàng
không Ariana. Tất cả các cánh cửa đều đóng thật chặt.

Mắt chị Soraya đẫm lệ. “Có lẽ con sẽ không bao giờ được đến

làm việc ở đây nữa. Cả trung tâm truyền hình cũng đóng cửa mất
rồi.”

Cha tôi rẽ ở góc Đại lộ Hòa bình, nơi tòa nhà Liên hợp quốc tọa

lạc. Phía trước chúng tôi là Bộ Quốc phòng, nơi Thủ lĩnh Massoud
từng đặt văn phòng của ông. Và ở đó chúng tôi nhìn thấy nó. Ngay
đối diện khách sạn Ariana, sang trọng nhất và tiếp đón nhiều du
khách cũng như các nhà báo phương Tây nhất Kabul, có một thứ đài
quan sát dành cho nhân viên cảnh sát gác cổng Bộ này. Hai thi thể
đung đưa trên giá treo cổ dựng vội. Cha bảo chúng tôi nhìn thật
nhanh, bởi ông không định đi quanh quảng trường lần nữa.

“Hãy nhìn kỹ mặt họ. Chúng ta muốn biết chắc đó có đúng là

Najibullah và em trai hay không.”

Quả đúng là họ. Họ đu đưa sát bên nhau, cựu chủ tịch nước

Najibullah vận quần áo Afghanistan truyền thống, còn em trai
ông ta mặc âu phục. Một người bị treo lên bằng một cái ống nhựa
luồn dưới hai cánh tay, người kia bị luồn qua cổ. Khuôn mặt
Najibullah vẫn có thể nhận dạng được mặc dù đã xanh nhợt và có
những vết bầm dập lớn màu nâu vàng. Chắc ông ta đã bị đánh cho
nhừ tử trước khi bọn chúng đem treo ông ta lên. Em trai ông ta mặt
không bị tổn thương, nhưng tái nhợt như sáp. Bọn chúng cắm
thuốc lá đầy mồm Najibullah, nhồi những tờ tiền giấy vào túi
áo túi quần của ông ta như để chứng minh cho tính tham lam của
ông ta. Nom ông ta giống như đang nôn mửa ra những điếu thuốc
lá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.