KHUÔN MẶT BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 47

Những ấm nước đang sôi cũng bị cấm.

Cấm cả nuôi chó và nuôi chim.

Thế là tôi đã đoán đúng. Con chim hoàng yến của chúng tôi đã

bay đi xa rồi. Chúng tôi, chứ không ai khác nữa, đã quyết định
mang lại tự do cho nó. Nhưng giờ đây, chúng tôi phải chia lìa với
Bingo, chú chó Afganistan lông trắng, có bộ lông dày đến mức nom
nó giống một con gấu nhỏ. Bingo đã ở với tôi từ lâu lắm. Ký ức
đầu tiên của tôi về nó là trong bức ảnh màu trong cuốn album mà
mẹ tôi đã đem giấu trong bếp. Tôi chừng năm tuổi và mặc một cái
váy lửng, áo cổ lọ màu đỏ và đội mũ rơm. Bingo đứng thẳng trên hai
chân sau, tì vào người tôi, hai chân trước đặt vào hai tay tôi. Cái mõm
dài của nó hướng về phía chị cả tôi, Chakila, như thể đang muốn
nói rằng, “Cứu tôi với. Tôi sinh ra để chạy bằng cả bốn chân cơ
mà.”

Chúng tôi làm sao mà bỏ rơi Bingo ngoài đường giống như một

số chủ chó khác đã làm được. Thay vào đó cha đem Bingo đến chỗ
chú tôi. Nhà chú có vườn. Nên Bingo, cậu bé Afghanistan bốn chân
hay nổi loạn, ban ngày có thể trốn trong nhà và đi hóng gió vào ban
đêm. Tôi biết ở chỗ chú tôi nó sẽ được chăm nom chu đáo.

Cha tôi lại mất sạch một lần nữa. Cha không thể lại gần khu vực

có kho vải của mình cho tới mãi ba tuần sau khi quân Taliban đến.
Mìn rải khắp nơi. Cha đứng từ đằng xa, nhưng vẫn trông thấy
những năm tháng làm việc vất vả của mình đã biến thành một
đống gạch vụn.

Cha không hề than phiền để mẹ tôi khỏi phải bận tâm thêm một

vấn đề nan giải nữa. Cha sẽ cố gắng làm việc gì đó với một đối
tác người Pakistan, sẽ đầu tư những gì còn lại vào một cơ nghiệp mới
với hy vọng nó sẽ đem lại chút lợi nhuận. Nhưng sự tình phức tạp hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.