KHUÔN MẶT BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 76

rằng những thanh niên khác phải bán thuốc phiện để nuôi sống
gia đình. Thuốc phiện, ở vùng biên giới giáp Pakistan, là thứ hàng
sinh lời nhất và chính quyền Taliban cứ để thả nổi. Suốt thời gian
này Đài phát thanh Sharia còn phun ra nhiều sắc lệnh hơn nữa.
Viên Mullah Omar, thủ lĩnh và bậc thầy tư tưởng của bọn chúng, giờ
đây còn ra sắc lệnh rằng tấm thêu mắt cáo cho phép phụ nữ nhìn
qua tấm burqa có lỗ quá to. Từ bây giờ trở đi, các lỗ trên đó phải nhỏ
hơn và chặt hơn. Các mullah còn chưa đưa ra kích thước chính xác
chúng tôi phải tuân theo. Chắc sẽ nhỏ hơn nửa milimét.

Với sắc lệnh bổ sung éo le này, tôi mất hết cả niềm tin. Chị gái

tôi cũng vậy. Chúng tôi lặp đi lặp lại, “Nhưng chúng ta có thể làm gì?
Chúng ta biết làm gì đây? Hay cứ chết béng đi cho xong?”

Tôi đã ốm thực sự khá lâu rồi. Sáng nay tôi bị sốt và chóng hết

cả mặt. Cứ gượng dậy, tôi lại đổ vật xuống giường. Mẹ nghĩ là tôi bị
hạ huyết áp, nhưng mẹ lại không rõ vì sao. Điều tệ nhất là mẹ còn
ốm yếu hơn tôi nhiều.

Tình trạng suy sụp của mẹ ngày càng nặng hơn. Chúng tôi cố

gắng hết sức chăm sóc mẹ, nhưng chúng tôi có quá ít phương tiện
trong tay. Và phương thuốc duy nhất dễ kiếm là những viên
thuốc ngủ. Cha tôi, vốn rất yêu mẹ, luôn cố gắng ở bên mẹ mọi
lúc có thể. Mất mẹ sẽ là một điều quá kinh khủng. Mẹ luôn điều
hành mọi việc trong nhà. Mẹ từng là một phụ nữ có ý chí cao, rất
ngăn nắp và rất đảm đang. Thêm vào mọi điều đang xảy ra ở
Kabul là sự buồn nản của chúng tôi khi nhìn thấy mẹ như thế này.
Sự lo lắng thường trực đè nặng lên mỗi người chúng tôi.

Những lúc duy nhất trông mẹ có vẻ ổn là khi chăm sóc cho người

nào đó hoặc tư vấn cho họ. Điều đáng buồn là thi thoảng mẹ tôi
còn không muốn gặp những bệnh nhân đang đau ốm của mình. Mẹ
không có gì giúp được cho họ cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.