KHUÔN MẶT NGƯỜI KHÁC - Trang 117

Vẫn áp sát vào tường, nó nghiêng người, lén lén lách qua bên anh. Trẻ

con là trẻ con... Anh đã hoàn toàn yên tâm, nhưng lúc đi ngang qua chỗ anh,
nó thì thầm:

- Ta chơi trò giữ bí mật!

“Chơi trò bí mật”? Thế nghĩa là thế nào? A, không việc gì phải bận tâm.

Con bé tối dạ như thế mà có khả năng bầy đặt ra những trò ma mãnh phức
tạp đến thế ư? Dễ dàng hơn cả là cứ cho rằng đấy là do trí tuệ nghèo nàn
của nó, nhưng con chó trí tuệ cũng nghèo nàn, song để kéo bù lại, nó có tài
đánh hơi rất nhạy... Bản thân việc anh lo ngại về chuyện đó là bằng chứng
dứt khoát rằng niềm tin của anh lại lung lay...

Nói chung, cảm giác lắng đọng lại là rất khó chịu. Chỉ có mặt anh là đã

hoàn toàn mới, còn ký ức và thói quen vẫn như trước - như vậy chẳng khác
nào múc nước bằng cái gầu không đáy. Vì anh đeo mặt nạ, nên cần cái mặt
nạ hợp với nhịp điệu trái tim anh. Anh mong muốn đạt được sự hoàn hảo
trong hoạt động của mặt để ngay cả máy tách lọc sự giả dối cũng không thể
tố giác anh được...

Anh tháo bỏ mặt nạ. Chất dính thấm đẫm mồ hôi có mùi nho quá chín.

Lúc đó sự mệt mỏi dâng tràn lên như từ cái rãnh tù đọng ngập rác và ngưng
lại trong các khớp như nhựa cây dính quện. Nhưng tất cả tùy thuộc vào cách
nhìn nhận: không thể coi lần thử đầu tiên là một thất bại. Những đau đớn
khi sinh đứa trẻ không phải là chuyện đùa. Vậy mà ở đây, một người lớn đã
ổn định tính cách lại định biến thành một người khác hẳn - liệu anh có nhất
thiết phải coi những chỗ xù xì này nọ, những thất bại này nọ là điều tự
nhiên không? Hay nói cho đứng hơn, anh phải biết ơn vì đã không bị
thương tổn chí mạng?

Lau sạch phía trong mặt nạ, anh lại căng nó lên bản đúc, rửa mặt và xoa

crem để cho da được nghỉ ngơi chút ít. Anh lên giường nằm. Chắc đây là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.