KHUÔN MẶT NGƯỜI KHÁC - Trang 220

trên màn ảnh truyền hình có ca lên bao nhiêu lời ngọt ngào tán dương gia
đình thì chính cái thế giới ngoài gia đình, trong đó chỉ toàn những kẻ thù và
những kẻ phóng đãng mới quyết định giá trị của người này hay người khác,
quy định tiền lương, bảo đảm những quyền lợi trong cuộc sống của kẻ đó.
Mỗi con người khác với ta đều mang theo mùi thuốc độc và mùi cái chết, và
rốt cuộc người ta bắt đầu mắc chứng bệnh sợ người khác. Sự cô đơn cố
nhiên cũng đáng sợ nhưng trung thành với tấm mặt nạ người khác còn
khủng khiếp hơn. Anh không muốn đóng vai những thằng đần, xum xoe
bám lấy những mơ tưởng hão huyền của người khác và bị ném ra khỏi thực
tại hiện nay. Chuỗi ngày lặp đi lặp lại một cách đơn điệu bất tận dường như
là một bãi chiến trường đã biến thành cái thông thuộc hàng ngày. Người ta
dốc hết tâm sức vào việc hạ tấm màn sắt che kín bộ mặt, khóa kín bộ mặt,
không cho người khác lọt vào trong. Nếu như mọi chuyện đều êm đẹp thì
họ mơ ước điều không thể thực hiện được (cũng hệt như cái mặt nạ của
anh) - mơ làm sao lẩn tránh khuôn mặt của mình, thậm chí muốn trở nên
trong suốt. Không có con người nào mà ta có thể nói rằng ta sẽ nhận biết
được người đó nếu như ta muốn. Hiểu theo nghĩa đó thì em, vốn tin chắc
rằng chỉ mấy tiếng “không biết đến ai khác ngoài bản thân mình” là có thể
đánh gục được người khác, liệu có phải chính em mắc thứ bệnh nặng là
không muốn biết đến ai ngoài bản thân mình không?

Bây giờ cố nhiên chẳng cần gì phải sa vào những tiểu tiết như vậy. Cái

căn cốt không phải là những lời biện luận, những lời bào chữa, mà là sự
kiện. Hai điều em nêu ra đánh trúng vào tim anh gây nên những vết thương
trí mạng. Thứ nhất, đấy là lời thú nhận tàn ác rằng sau khi phát giác ra thực
chất của mặt nạ, em vẫn làm ra vẻ như anh đã đánh lừa được em. Thứ hai là
sự phê phán không thương xót về việc anh chồng chất hết lời bào chữa này
lên lời bào chữa khác - nào là anh có chứng cứ ngoại phạm, nào là anh giấu
được danh tính, anh có mục đích dưới dạng thuần túy, anh chỉ phá vỡ những
điều cấm mà thôi, - nhưng thực ra anh không củng cố những lời ấy bằng
một hành động thực sự nào và chỉ cố thực hiện cho được những ghi chép
giống như con rắn tự bám lấy đuôi mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.