KHUÔN MẶT NGƯỜI KHÁC - Trang 85

phải quy lỗi cả cho anh, hay nói đúng hơn là chính cho anh. Như một nhà
thơ đã nói: phải chăng bao giờ bạn cũng có quyền đòi hỏi tình yêu của
người bạn yêu?

Hôm ấy, em tiếp đón anh với thái độ niềm nở thoải mái như thường lệ,

đúng hơn là với thái độ thương cảm thoải mái. Và sự im lặng của chúng ta
cũng như bình thường...

Đã bao nhiêu thời gian trôi qua kể từ khi sự im lặng bao trùm giữa

chúng ta, như thể chiếc nhạc cụ bị hỏng?

Những cuộc chuyện trò hàng ngay, việc trao đổi những tin tức cũ vẫn

không ngừng, nhưng bị giảm tới mức thấp nhất và có tính chất thuần túy
tượng trưng. Nhưng anh không có ý định đổ lỗi cho em về tình trạng đó.
Anh hiểu rất rõ đấy là một phần lòng thương của em. Cái nhạc cụ hỏng dễ
sai âm điệu. Thà im lặng còn hơn. Đối với anh đấy là sự im lặng cay đắng,
đối với em chắc chắn còn cay dắng hơn nhiều. Chính hỏi thế anh phải làm
cách nào lợi dụng trường hợp này để chúng ta nói chuyện lần nữa, anh rất
hy vọng như vậy...

Nhưng dẫu sao, sẽ thật là tốt đẹp nếu như ít ra em cũng hỏi xem anh đi

đâu về. Thời gian gần đây, lần này là một lần khác thường mà ngày chủ
nhật, sáng tính mơ anh đã rời khỏi nhà và đi suốt ngày, vậy mà em không hề
thốt lên một lời bày tỏ sự ngạc nhiên.

Em nhanh chóng điều hòa lửa trong bếp lò, rồi lập tức trở lại bếp, chưa

kịp mang chiếc khăn mặt ấm đến thì đã lại chạy đi xem nước trong bồn tắm
đã nóng chưa.

Em dường như không bỏ mặc anh, nhưng cũng không tìm cách gần anh

hơn. Cố nhiên bất cứ người nội trợ nào trong nhà mình cũng xử sự như em,
nhưng anh muốn nói điều này - sự điềm tĩnh được trù tính quá kỹ của em
trong những phút đó. Quả thật là em khá khéo léo. Muốn làm cho sự im

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.