KHUÔN MẶT NGƯỜI KHÁC - Trang 88

xuất hiện nụ cười thì trong vẻ mặt em đột nhiên lóe lên một cái gì và mọi
vật được chiếu rọi bởi ánh sáng ấy đều cảm thấy vững tâm, cảm thấy sự tồn
tại của mình được khẳng định...). Trong lúc hào hiệp ban vẻ mặt đó cho các
cửa sổ, các bức tường, các ngọn đèn - tất cả mọi cái xung quanh em, em lại
không thể tự ép mình quay về phía anh. Mặc dù anh coi điều đó là hoàn
toàn tự nhiên và nói chung anh tuyệt không hy vọng gì, nhưng anh bỗng
cảm thấy anh sẽ hoàn toàn mãn nguyện nếu anh có thể bắt em quay về phía
anh để anh nhìn thấy vẻ mặt em.

- Ta nói chuyện với nhau một chút.

Nhưng khi em quay lại thì vẻ mặt đó đã biến mất.

- Hôm nay anh vừa đi xem phim.

Em chờ anh nói tiếp, nhìn vào những khe hở giữa các dải băng với vẻ

chăm chú đến nỗi không thể coi đó là sự chăm chú.

- Không, không phải vì anh muốn xem phim. Chẳng qua là anh cần bóng

tối. Khi ở trên phố với bộ mặt như thế này, ta bắt đầu cảm thấy lòng nặng
trĩu vì ý thức rằng ta đang làm việc gì xấu. Nó thật là một vật lạ lùng, cái bộ
mặt... Trước kia anh hoàn toàn không nghĩ đến nó, thế mà khi không còn nó
nữa thì anh cảm thấy như anh bị tước mất nửa thế giới...

- Phim gì kia?

- Anh không nhớ. Chắc là vì đầu óc anh đã hoàn toàn rối loạn. Thực ra,

đột nhiên anh nảy ra ý tưởng dùng bạo lực. Thế là như để trú mưa, anh đâm
đầu vào rạp chiếu phim gần nhất...

- Rạp đó ở đâu?

- Ở đâu thì cũng thế thôi chứ. Anh cần là cần bóng tối kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.