Chương 26
Thời điểm Lương San đến sảnh chính thì nhìn thấy Phó Tự Hỉ đang nói
cười ríu rít cùng với Tả Phóng, bà cũng có chút ngạc nhiên. Phó Tự Hỉ vốn
không có tính đề cao cảnh giác đối với người lạ, chỉ cần người khác đối xử
tốt một chút thì cô sẽ nguyện ý thân cận.
Phó Tự Hỉ nghe thấy tiếng bước chân, quay đầu nhìn thấy Lương San
đang từ xa đi đến, lại sựt nhớ đến chuyện áo tắm. Cô cảm thấy vô cùng xấu
hổ vì lúc nào cũng mang phiền toái đến cho phu nhân, nghĩ vậy bèn chủ
động bước đến trước mặt bà thú tội.
“Phu nhân, con xin lỗi… áo tắm của con không nhìn thấy…”
Lương San nghi hoặc hỏi: “Tại sao lại không nhìn thấy? Con quên
mang theo sao?”
“Con không biết nữa ạ.” Phó Tự Hỉ lẩm bẩm.
Cô không hiểu tại sao bộ áo tắm đó lại biến mất không thấy tăm hơi, cô
chỉ nhớ mỗi việc lần cuối cùng nhìn thấy nó là lúc đưa cho Hạ Khuynh
xem. Nhưng chắc chắn không phải hắn lấy trộm, dù gì thì hắn cũng là Đại
thiếu gia mà.
Nhìn thấy bộ dạng đáng thương tự trách của Phó Tự Hỉ, Lương San
không khỏi bật cười “Không sao, không sao cả, không tìm thấy thì chúng ta
đi mua bộ khác là được. Ta không trách con.”
Phó Tự Hỉ thoáng ngẩng đầu, vẻ mặt đầy cảm kích nhìn bà: “Cảm ơn
phu nhân, hì hì.”
Phu nhân đối xử với cô tốt vô cùng. Có những khi cô hay làm nhỡ việc
gây phiền toái cho mọi người nhưng chưa bao giờ bà mặt nặng mày nhẹ
trách mắng cô.