KHUYNH NHIÊN TỰ HỈ - Trang 199

Cô kháng cự: "Chỉ có ông xã tôi mới được chạm vào nó thôi!"

Hạ Khuynh kéo vạt áo ngủ lên véo mạnh chà đạp hai luồng mềm mại,

miết mạnh hai quả anh đào.

"Aaa đừng mà... đừng khi dễ tôi mà…" Sức lực Phó Tự Hỉ chống không

lại được lại Hạ Khuynh, tay chân vun loạn xạ.

Hạ Khuynh áp cả người đè lên cô, vừa liếm vừa cắn bầu ngực cô, lực

đạo không hề nhẹ nhàng, như muốn lưu lại tất cả dấu vết trên cơ thể của
Phó Tự Hỉ.

Hắn mút trái anh đào đến khi nó dựng thẳng lên, rồi tham lam liếm láp

sau đó chuyển sang điên cuồng nhây cắn.

Phó Tự Hỉ vừa ngứa ngáy vừa đau đớn không ngừng van xin hắn...

"Phó Tự Hỉ, em không gả ra ngoài được đâu. Đừng có mà mơ tưởng!"

Tưởng tượng thân thể tuyệt đẹp trước mặt sau này lại thuộc về người

đàn ông khác là hắn không thể kiềm chế được cảm xúc điên cuồng muốn
độc chiếm. Chỉ cần cô ấy vĩnh viễn ở lại Hạ gia, thì căn bản sẽ không có cơ
hội để gặp người đàn ông khác.

Hạ Khuynh giày vò đến nỗi trên cả mảnh ngực vốn trắng mịn của cô lại

nổi lên vô số vết vừa tím vừa sưng đỏ, may mắn là không bị rướm máu.

Phó Tự Hỉ vừa đau vừa sợ khóc òa lên như một đứa trẻ: "Hạ Khuynh,

đau... tôi sẽ không lấy chồng nữa. Xin anh ..."

Hạ Khuynh hai mắt đỏ ngầu thở phì phò, ngẩng đầu lên.

Phó Tự Hỉ hai mắt đẫm lệ, vài lọn tóc hỗn độn dính ướt vào mặt, nhìn

cực kì đáng thương.

Hắn nắm chặt thắt lưng cô, dùng sức đem cô đặt xuống dưới thân, đôi

mắt nhuốm đầy dục vọng nhìn thẳng vào mắt cô: "Phó Tự Hỉ, em nói thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.