KHUYNH NHIÊN TỰ HỈ - Trang 23

thôi lếch thếch, ai ngờ sự việc hoàn toàn không phải như vậy, cô sạch sẽ,
ngoan ngoãn lại lễ phép, chẳng qua tư duy không phát triển giống người
bình thường. Dì Quan nói trước kia cô bé có bộ dáng rất thông minh lanh
lợi, về sau đầu bị va chạm mới chậm chạp không ít, thật sự đọc sách không
nổi, mới nghỉ học.

Lương San đau lòng cho Phó Tự Hỉ, cũng bởi vì cô là một cô bé im lặng

biết nghe lời. Nếu không phải vì thân phận Phó Tự Hỉ khác biệt, bà thật
muốn rước Phó Tự Hỉ vào nhà chính.

Hạ Khuynh buông đũa xuống, lấy khăn tay lau miệng, nói: “Mẹ, cô ta

cũng không phải con gái mẹ, Phó Tự Nhạc còn chưa lo lắng chị gái mình
không gả đi được, mẹ hao tốn tâm tư làm gì?”

“Rõ là, chỉ dẫn ra ngoài làm quen vài anh chàng thôi, cứ ở nhà suốt, tuổi

xấp xỉ với con bé cũng chỉ có con. Quá ít lựa chọn.” Lương San thể hiện uy
nghiêm của người mẹ, “Cứ quyết định thế đi. Buổi chiều mẹ kêu Phó Tự Hỉ
lại đây nói một chút.”

"..."

Đi ra ngoài chơi còn phải mang theo một cục nợ, xúi quẩy thật.

Lúc Phó Tự Hỉ bị gọi với tình trạng không rõ lắm, có lẽ biết phu nhân

bảo thiếu gia dẫn cô ra ngoài gặp người.

Cô mờ mịt, muốn ra ngoài gặp ai chứ, Lương San kéo cô vào phòng, tô

tô vẽ vẽ trên mặt cô, rồi đưa cho cô chiếc váy đã chuẩn bị.

Ở nhà Phó Tự Hỉ toàn mặc quần áo thể thao, váy vừa mặc lên người,

cảm thấy trước ngực, sau lưng, dưới thân đều lạnh lẽo, lo lắng nói: “Phu
nhân, con vẫn thích mặc quần.”

Lương San nắm tay cô, nhìn một vòng rất vừa lòng, “Mặc váy vào trông

xinh thật đấy, Tự Hỉ không hổ là trắng trẻo đáng yêu, ăn diện lên đẹp thật.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.