KHUYNH NHIÊN TỰ HỈ - Trang 397

"Cả đời? Anh có thể cam đoan chắc chắn như vậy sao? Hạ Khuynh, tôi

nói cho anh biết, có thể chị ấy sẽ cứ mãi như vậy đến cuối đời. Hiện tại anh
chỉ tham luyến cái mới mẻ, cảm thấy chị ấy đơn thuần nên sinh ra hứng thú,
thế còn tương lai ai dám chắc sẽ như thế nào?"

"Tương lai của cô ấy sẽ không mãi như thế này, bởi vì còn có tôi." Anh

vẫn bình tĩnh đáp lời.

Phó Tự Nhạc là người thân duy nhất còn lại của cô ấy, anh không hề hy

vọng phải dùng đến những thủ đoạn cực đoan để chứng minh tình cảm của
chính mình, hơn nữa, Phó Tự Hỉ cũng thật sự may mắn khi có được sự
chăm sóc bảo bọc của cô ta nên vô tư vô lự vui vẻ mà sống, nói đến đây,
anh thật sự rất khâm phục Phó Tự Nhạc. Nhưng có điều, anh không hề ủng
hộ phương thức này của Phó Tự Nhạc.

"Tôi biết cô thật lòng muốn chăm sóc tốt cho cô ấy, nhưng đây là một

phương pháp cực đoan. Phó Tự Hỉ hoàn toàn có thể trở thành một người có
thể tự chăm sóc tốt cho bản thân, là do cô không chịu buông tay để cô ấy
trưởng thành."

"Đó là bởi vì tôi hoàn toàn có năng lực chăm sóc tốt cho chị ấy."

"Tức cười! Cô nghĩ cô thật sự có thể bảo hộ cô ấy chặt chẽ một bước

không rời sao? Thế thì tại sao lại để tôi có cơ hội động đến cô ấy?"

Ánh mắt Phó Tự Nhạc đột nhiên biến sắc, lại giáng thêm một đòn thật

mạnh.

Ầm!!!

"Súc sinh! Trước đây mi quấy rối chị ấy, ta vẫn chưa tính sổ rõ ràng với

mi!"

Cú đấm của Phó Tự Nhạc đều nhắm vào cùng một chỗ, Hạ Khuynh đau

đớn rít một ngụm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.