KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1051

Vô Song công tử tuyệt vọng khép chặt mi mắt, hai cánh môi mỏng manh

tái nhợt run run mấp máy ba chữ: “Phương. Gia. Duệ.”

“Biết được ngươi là Thái tử rồi thì các đại thần trung thành của trẫm sẽ

hợp lực trợ giúp ngươi đăng cơ! Hắn đừng có hòng dễ dàng ngồi lên Hoàng
vị của trẫm.”

Lão giữ chặt đôi vai gầy đơn bạc của y, dụng lực mạnh đến nỗi muốn

bóp nát cả xương vai: “Ngươi hãy giết hắn, sau đó tự mình kế vị!... Trẫm
biết ngươi có thể làm được mà… Hắn tuyệt đối không đề phòng ngươi, Vũ
nhi, Vũ nhi!”

“Hoặc là giết trẫm, hoặc là giết hắn!”

“Vi phụ van xin ngươi… Vi phụ không thể có lỗi với liệt tổ liệt tông,

trẫm không thể nào trơ mắt làm ngơ nhìn ngoại nhân điên đảo giang sơn
Đại Khánh!”

“Vũ nhi, giết hắn đi! Thiên hạ này sẽ là của ngươi!”

“Vũ nhi, giết hắn đi! Ngươi từ nhỏ đã phải lưu lạc bên ngoài, chịu nhiều

đau khổ, chưa từng được hưởng niềm vui nô đùa dưới gối mẹ cha. Từ nay
trở đi vi phụ nhất định sẽ yêu thương ngươi, đền bù những tổn thất trước
đây cho ngươi! Vi phụ xin thề!!!”

Nếu như mười năm trước được nghe những lời này, mình sẽ vui sướng

bao nhiêu, sẽ nhảy múa mững rỡ như thế nào, sẽ hạnh phúc đến dường bao
cho đủ.

Nhưng mà, Tiếu Khuynh Vũ cho đến giờ phút này, đã không còn hy

vọng hão huyền rằng hạnh phúc sẽ lại đến với mình nữa.

Yêu thương…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.