KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1111

Không màng vứt bỏ cả đời thăng trầm vinh nhục, chẳng tiếc xóa tan

ngàn kiếp thịnh thế yên hoa, chỉ còn lại một nam tử hán ngạo mạn kiêu
hùng, đỉnh thiên lập địa, vì người yêu trong mộng sẵn sàng cam tâm quỳ
gối, không oán thán, không hối hận.

Dư Nhật chỉ còn nghe thấy giọng của mình run rẩy khó nhọc: “Y… còn

quan trọng hơn cả tôn nghiêm của người ư?”

Hồng y nam tử nhè nhẹ mỉm cười: “Đúng như vậy.”

Trầm mặc thật lâu.

Dư Nhật thở ra một hơi thật dài: “Dư Nhật ta tâm phục khẩu phục rồi…”

“Chẳng hay Dư thần y mời Tiếu mỗ lên núi có việc gì quan trọng?” – Vô

Song công tử một mình được mời đến Bách Thảo trang, trong lòng tự hỏi
không biết lần này Dư Nhật mời đến để làm gì.

“Dư mỗ thay đổi chủ ý, quyết định sẽ chữa trị cho đôi chân của công tử.”

Vô Song công tử nghe vậy kinh ngạc: “Nhưng Tiếu mỗ có vượt qua

được ba cửa ải của thần y đâu!”

“Ta đã nói chữa là chữa! Trước khi ta lại thay đổi chủ ý lần nữa ngươi

không cần thắc mắc nguyên nhân làm gì!”

“Nhưng mà…”

“Đi thôi đi thôi, thể trạng ngươi không được tốt, bớt băn khoăn lo lắng

nhiều việc đi.” – Ngay cả biểu cảm cũng giống nhau!

Nhớ lại lời khẩn cầu cuối cùng của Phương Quân Càn… “Kính mong Dư

thần y nhất thiết không được cho Khuynh Vũ biết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.