KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1192

Hạ Lan Kiều nhìn cảnh tượng ấy thực không dám tin vào mắt mình:

“Thật là một con tuấn mã thần kỳ!” Đột nhiên xoay người lại, “Công tử,
chẳng hay ngựa của ngài có bán không?”

“Hạ tiểu thư, thực rất xin lỗi.” – Tiếu Khuynh Vũ nhã nhặn khéo léo từ

chối.

Đang khi con ngựa trắng tuyệt trần sải bước mạnh mẽ dẫn đầu đằng xa,

chợt một đám mây đen không biết từ đâu áp sát đến bên cạnh!

Một con tuấn mã toàn thân như mực.

“Kia kia kia, kia là…” – Hạ Lan Kiều bắt đầu lắp ba lắp bắp.

Ở con ngựa đen tuyền ấy toát ra một thứ khí thế bất khả kháng cự, kiêu

hãnh ngạo mạn, tựa như khí thế của đế vương chí tôn vô thượng, bốn vó
tung hoành, nhanh như chớp lóe!

Một cú xoay mình, con ngựa ô đang ở phía sau đã rất nhanh vượt lên,

chạy song song với bạch mã thần câu của Tiếu Khuynh Vũ! Kìa toàn thân
đen tuyền, lông bờm như vẩy mực, tung bay trong gió lộng, khoe trọn thân
hình rắn chắc như đúc bằng thép nguội, bắp thịt vạm vỡ với những đường
cong hoàn hảo uốn lượn theo nhịp vó câu, tứ chi thon dài mà mạnh mẽ ẩn
chứa sự nghiêm nghị đường hoàng, cương mãnh cao ngạo không gì sánh
được.

Khiến hết thảy mọi người lúc này mới nhận thức được thế nào gọi là hóa

thân toàn mỹ của sức mạnh vô địch và cái đẹp hoàn hảo.

“Ngựa tốt!!” – Phương Quân Càn lớn tiếng tán thưởng!

Hạ Lan Kiều thấy hắn vừa ý con ngựa này, không khỏi sắc mặt đại biến!

“Vạn vạn lần không thể! Con ngựa này rất hung hãn dữ tợn, ngỗ ngược khó
thuần, đã từng đá chết mấy vị bậc thầy thuần ngựa rồi…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.