KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1207

Hoàn Vũ đế gật đầu: “Đúng như vậy.”

Vô Song công tử ngắm nghía hắn, nhếch môi cười lạnh: “Uổng cho Tiếu

mỗ trước đây còn tin rằng ngươi sẽ trở thành một vị Minh chủ thánh quân.
Rút lại lời nói.” Nghe xong những lời này, cái gì thiên cổ đế vương, rõ ràng
là một tên hôn quân vô đạo thì có!

Phương đồng học không khỏi mặt đỏ tai hồng toát mồ hôi hột: “Khuynh

Vũ đúng là giữ mình rất nghiêm đó!”

‘Bập’, Vô Song công tử xếp lại chiết phiến, nghiêm mặt nói: “Một người

đàn ông, đặc biệt là một người đàn ông quyền cao chức trọng, quyền lực
càng lớn, càng phải phi thường khống chế dục vọng của chính mình. Bởi vì
người ấy tọa ở ngôi cao, dưới chân vô số con người phủ phục, ngưỡng
vọng. Có những lúc, dục vọng của đế vương sẽ chỉ mang đến cho quốc gia
những tai ương nặng nề. Dục vọng chính là con dao hai lưỡi, phải biết cách
chế ngự mà không bị nó làm tổn thương. Dục vọng có chừng mực nhất
định sẽ càng gia tăng mị lực cho nam nhân, nhưng trái lại, một khi đã trở
nên thái quá, tràn ra khỏi phạm vi thông thường, dục vọng đó tuyệt đối là
tai họa ngập đầu.”

Ngừng lại một lúc, ánh mắt Tiếu Khuynh Vũ sắc bén như kiếm đao:

“Đặc biệt là… đế, vương, một, nước!”

Hoàn Vũ đế của chúng ta nghe những lời đó liên tục cười khổ: “Công tử

Vô Song nói thật thấm thía, Phương mỗ xin thụ giáo…”

Hắn bất đắc dĩ, chỉ còn biết mỉm cười ôn nhu: “Ngoại trừ Khuynh Vũ,

còn ai có thể khiến Phương Quân Càn cam nguyện khuynh tẫn thiên hạ để
đổi lấy một nụ cười của người đó đây?”

“Hơn nữa, Phương Quân Càn cũng biết rằng, tâm nguyện của Khuynh

Vũ thực ra cực kỳ đơn giản, cho dù có thỉnh cầu cũng rất nhỏ nhặt khiến
cho Phương Quân Càn khó xử phân vân.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.