KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1208

Tâm nguyện của y là, chỉ cần tàn cuộc vinh hoa, sẽ vĩnh viễn ấm áp đồng

hành.

Công tử Vô Song kinh tài tuyệt diễm, danh chấn thiên hạ, chỉ có một tâm

nguyện là cùng với một người mãi mãi bên nhau bồi bạn, chỉ vậy mà thôi…
Sở nguyện của y có quá đáng lắm không?

Khuynh Vũ, Phương Quân Càn luôn luôn hy vọng, huynh có thể có yêu

cầu ích kỷ hơn một chút, sau đó, thống thống khoái khoái mà khóc đã đời
một trận, lâm lâm ly ly mà cười ha hả một phen. Có từng yêu, có từng hận,
có từng khóc, có từng cười… mới không uổng một lần đến thế gian du
ngoạn…

Hốt nhiên, ống tay áo giật giật!

Ngoái đầu, liền thấy Tiếu Khuynh Vũ một tay nắm tay áo mình kéo kéo,

tay kia chỉ vào một mạt ửng hồng đang từ tốn ló lên sau biển mây cuồn
cuộn: “Mặt trời lên rồi kìa!”

Vầng dương chậm chạp trèo lên đỉnh, phía dưới, mây dày đặc ấp ôm

dáng núi, đỉnh cao tựa như những hòn đảo nhô lên khỏi biển mây bồng
bềnh đang ánh hồng dưới ban mai nhẹ nhàng sưởi ấm, núi non trùng điệp
ẩn ẩn hiện hiện giữa tầng tầng lớp lớp mây mù, mơ hồ bóng dáng thiếu nữ
khuê trung thẹn thùng e ấp, duyên dáng ngủ say.

Mặt trời còn vướng trong làn mây bạc, những tia chói lóa rực rỡ cố

xuyên qua, hắt xuống.

Đột nhiên, cả không gian tràn ngập trong ánh bình minh màu hồng tím,

chỉ trong thoáng chốc, ngọn núi đen thẫm còn đang ngủ say lúc này như
lưỡi đao sáng quắc được tắm gội một lớp kim quang óng ánh.

Mặt trời chếch lên một góc, tỏa ra hồng quang chói lọi, tia nắng vàng rực

như chọc vào mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.