KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1239

“Làm sao chứ?” – Bất luận Phương Quân Càn có hóa thành hình dạng gì

đi chăng nữa, Phương Quân Càn vẫn y như cũ, mãi mãi là Phương Quân
Càn.

May mắn là, Tiếu Khuynh Vũ khi đó không bắn ra hai mũi tên cuối

cùng, cho nên cánh tay phải của y dù bị thương song vẫn còn giữ được.
Nhưng mà, dẫu là vậy đi nữa, Vô Song công tử vẫn phải chịu đau đớn
không ít.

“Bát long ám tiễn đã bị ta vứt đi rồi, sau này tốt nhất đừng để cho ta

trông thấy nó nữa đấy!” – Trừng mắt nhìn y, “Đại phu nói tay phải của
huynh suýt chút nữa phải cắt bỏ có biết không?”

“Phải ngoan ngoãn uống thuốc dưỡng thương cho ta, từ nay về sau

không được phép đem thân thể mình ra đùa giỡn như vậy nữa!”

Chiếc khăn nhúng trong nước ấm nhẹ nhàng đắp lên cánh tay phải, khiến

cho Tiếu Khuynh Vũ khẽ run lên, phút chốc cắn chặt răng chịu đựng.

Đôi mắt tinh tường của Phương Quân Càn tất nhiên không bỏ sót biểu

hiện đó, tự nhiên tràn ngập áy náy cùng khổ sở.

“Có đau không?”

Tiếu Khuynh Vũ nhíu mày đáp khẽ: “Hơi hơi.”

Phương Quân Càn nghe như vậy, chẳng cần ai trêu ghẹo lại bắt đầu nổi

giận đùng đùng!

Phẫn nộ nói: “Ngươi cũng biết đau nữa sao? Ta còn tưởng ngươi từ sắt

thép luyện thành đó chứ!”

Bạn Tiếu ngoan ngoãn cúi đầu ngậm miệng, không nói tiếng nào, mặc

cho bạn Phương ở bên tai riết róng, càng nói càng kích động: “Ngươi đúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.