KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1263

Phương quân đến tiếp giá. Trước bao nhiêu con mắt nhất loạt đổ dồn về,
công tử, người làm sao có thể lừa gạt hết thảy bọn họ?

Tiếu Khuynh Vũ ôn nhu mỉm cười với cậu: “Vân Hỏa, đến nay ngoại trừ

ngươi ra, vẫn chưa có ai chú ý đến việc Tiếu mỗ đột ngột không thể nhìn
thấy, sau này, cũng sẽ không ai biết cả.”

Bao trùm đôi mắt không còn ánh sáng vẫn là phong thái uy nghiêm mà

điềm đạm, thanh nhã mà quật cường, bạch y công tử thiên hạ vô song:
“Tiếu Khuynh Vũ cho dù bị mù, vẫn như cũ, là công tử Vô Song!”

Y nắm chặt bàn tay, cũng tựa như, nắm chặt vận mệnh của toàn thiên hạ

vào trong bàn tay ấy.

“Vân Hỏa, ta muốn ngươi giúp ta một tay.”

Khoảng cách từ cửa soái trướng đến giường nằm của Hoàn Vũ đế, ước

chừng bảy thước sáu tấc.

Ra khỏi soái trướng, chếch sang phải chừng hai dặm, là đại sảnh nghị sự

của Bát Phương thành, tiến vào đại sảnh nghị sự đi thẳng về phía trước chín
thước, chính là nơi đặt thư án xử lý hết thảy tấu chương các địa phương gửi
về.

Vô Song công tử ngồi nơi bàn cao, trên thư án trước mặt, giấy mực bút

nghiên được sắp đặt chỉnh tề theo quy luật cụ thể.

Hoàn Vũ đế vẫn mãi hôn mê bất tỉnh, công tử Vô Song tự gánh trách

nhiệm tiếp nhận và xử lý toàn bộ chính vụ mà hắn để lại. Trước mắt, y
chính là cột trụ duy nhất của Đại Khuynh!

“Công tử, đây là mật báo mới nhất truyền về từ Liêu Minh.” – Thị vệ

trình mật hàm lên, Vân Hỏa ở cạnh bên nhanh nhẹn đón lấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.