KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1291

Dư Nhật thần sắc thản nhiên, mang theo vài phần mạn bất kinh tâm:

“Chẳng hay công tử giữ Dư Nhật ở lại có việc gì quan trọng?”

“Dư thần y cùng với Tiếu mỗ là cố tri, ngày trước Dư thần y chữa trị đôi

chân cho Tiếu mỗ, ân tình của ngài Tiếu mỗ đã nhận quá nhiều, nay có vài
lời Tiếu mỗ xin được chia sẻ với Dư thần y…”

Tiếu Khuynh Vũ ngừng lại một chút.

“Không giấu gì Dư thần y, Dư gia của ngài truyền đời kinh doanh dược

thảo, mà nay chiến loạn liên miên, Dư gia lại càng có đất dụng võ. Các
quốc lân bang từ sớm đã thèm khát miếng mồi béo bở họ Dư rồi.”

“Dư gia là thảo dược thế gia, không tham gia vào việc tranh quyền đoạt

lợi giữa các nước…”

Khóe môi Tiếu Khuynh Vũ hơi cong lên, thấu hiểu nhân tình thế thái:

“Dư thần y sao lại ngây thơ như vậy!? Thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội (2),
Dư gia vốn đã khống chế con đường giao thương buôn bán dược thảo, cho
dù không có dã tâm đi nữa, nhưng đó lại là đại kỵ đối với những người cầm
quyền! Việc điều trị cho thương binh là việc trọng yếu, bọn họ há có thể
yên tâm giao việc trọng đại ấy cho người ngoài?”

Nụ cười của Vô Song công tử lạnh băng: “Dư gia đến giờ phút này vẫn

chỉ muốn độc lai độc vãng, lo cho riêng mình, vẫn chưa nhận ra rằng mình
theo không kịp thời thế đó sao?”

Dư Nhật nghe xong giật mình, mồ hôi đẫm trán: “Ý của công tử là…?”

“Dư gia tìm được một chỗ dựa vững chắc là việc cần thiết phải làm ngay,

thay vì nơm nớp lo họa sát gia diệt tộc không rõ nguyên nhân, ngược lại chi
bằng tiên hạ thủ vi cường, tự mình tìm ra một vị chủ nhân xứng đáng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.