KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1359

Khi còn đang nói, người gia nô lớn tuổi trầm lặng ít lời, hiền hậu chất

phác Lao Thúc bước vào thư phòng.

“Công tử.”

Tiếu Khuynh Vũ quay sang ông mỉm cười, gật gật đầu.

Trương Tẫn Nhai đồng học trừng mắt nhìn ông, cánh mũi phầp phồng

thở ra phì phì hậm hực. Tuy nói thời gian trôi qua, vạn vật đều biến đổi,
nhưng Trương Tẫn Nhai đối với việc Lao Thúc phản bội công tử ngày nào
vẫn khư khư canh cánh trong lòng.

Trong lời nói ôn nhuận nhã nhặn của Vô Song công tử vẫn lộ ra vẻ lãnh

đạm xa cách: “Lao Thúc, mồng chín tháng chín Tết Trùng Dương, phiền
thúc đưa Tiếu mỗ đến Bát Mặc Khuynh Thành các một chuyến.”

Lao Thúc giật phắt đầu lên, đôi mắt ngây ngốc tựa hồ một nỗi bi thương

vừa xẹt ngang: “Dạ.”

“Đứng lại! Các ngươi định làm gì?” – Các thủ vệ tận tâm làm nhiệm vụ

khoát tay ngăn một đám phu thồ đang định đẩy xe vào thành.

“Binh gia, chúng tôi vào thành mà!”

Đám phu phen này vẻ mặt phong trần, nước da nâu đồng săn chắc của kẻ

lâu năm bươn chải dưới ánh nắng thiêu đốt mà có. Cả bọn đi cùng tám
chiếc xe thồ, mấy chiếc bao bố to tướng trùm lên thùng xe khá cẩn thận kín
đáo.

“Lật bao tải lên, mở ra, kiểm soát!” – Thủ vệ quyết liệt.

“Dạ dạ dạ…” – Một người ra vẻ thủ lĩnh của đám phu thồ khúm núm

tuân lệnh, lật ra mấy chiếc bao bố trùm lên thùng xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.