KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 151

đêm chiến đấu hăng hái quên mình nơi tiền phương đẫm máu, kính một
chén!” – Hắn nâng bát rượu quá đầu, ánh mắt sáng quắc rực lửa, “Bổn hầu
mạo muội kính trước!”. Nói xong, ngửa đầu cạn sạch, xong nghiêng bát
rượu buông xuống đất!

“Nguyện sát cánh cùng hầu gia! Nguyện nêu cao uy vũ của Đại Khánh!”

Hàng quân sĩ hàng đầu đối diện Phương Quân Càn quỳ gối xuống. Hành
động đó lập tức lan tỏa như sóng dợn nhấp nhô, tất cả binh sĩ đều quỳ rạp
xuống trước lễ đài, trong lòng ai nấy đều bị những cử chỉ vừa rồi của
Phương tiểu hầu gia thuyết phục.

Phương Quân Càn biết tình hình đã hoàn toàn thay đổi, hắn đã thành

công. Biểu hiện của hắn đã chấn động lòng quân, bẻ gãy hoàn toàn những
cảm xúc e ngại, nghi hoặc, thất vọng trước đó.

Thanh âm của năm mươi vạn cái miệng đồng loạt rống lên, khí thế từ

trong huyết quản sôi trào dồn dập như sóng thần cuồn cuộn, phát ra lời thề
quyết bảo vệ non sông, giải nguy đất nước, lời thề như máu như lửa, như
sắt như đá: “Nguyện sát cánh cùng hầu gia! Nguyện nêu cao uy vũ của Đại
Khánh!”

Phương Quân Càn cả người lâng lâng sảng khoái, hai mắt từ từ mở to,

nhiệt huyết sục sôi trong lồng ngực chỉ chực trào ra bên ngoài, không thể
kềm chế.

Hắn cười lớn một tiếng, xoay người phóng lên yên ngựa, lớn tiếng hô:

“Lên đường!”

Đại quân chậm rãi xuất phát, sầm sập như sóng xô bờ…

Cách đó không xa, Tiếu Khuynh Vũ chăm chú theo dõi sự việc từ đầu

đến cuối, thản nhiên buông một câu: “Mãnh hổ đã thoát khỏi chuồng son
rồi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.